Phút trầm ngâm...
Chạng vạng,
mờ sương...
chiều vào tối.
Áng mây xa nhàn nhạt khuất lưng đồi
Cánh chim nhỏ
chao nghiêng
về tổ ấm
Nghiêng hồn người về ký ức xa xăm...
Chút tình riêng
xót chuyện cũ âm thầm:
"Người phụ nữ nét dịu dàng đằm thắm
Mãi nuôi con chờ đợi một phép thần,
Mãi đợi chờ vòng tay ấm chinh nhân!"...
Nhưng cuộc sống
đâu chỉ có màu hồng,
Hiện thực có những màu...chạng vạng
Xuân: lộc non
lá rụng: cuối mùa Đông.
Mòn mỏi đợi chờ,
tình nghĩa mênh mang!...
Năm với tháng,
tháng với ngày - hữu hạn
Người phụ nữ tóc giờ đây điểm bạc
Ngậm ngùi nghe tin dữ ở phương xa
Giọt nước mắt
rơi nhiều đêm bỗng cạn
giọt nước mắt khô
chảy ngược
vào lòng.
Tạ ơn người -người mẹ đã nuôi con!
tạ lỗi ai?
- tạ lỗi người phụ nữ
tạ lỗi Mẹ!...
con lắm nhiều ngỗ nghịch
mải miết phiêu linh
mải miết ơ hờ
Ơn Người,
chưa lần nào con nói được!
dẫu chỉ là lời êm tai dịu ngọt
dẫu chỉ là đôi vần thơ chia sớt
những nỗi nhọc nhằn,
vất vả,
băn khoăn...
Ơn Người,
người đã tạo hình hài con
con thoát thai với bức tranh cuộc sống
con vẽ đời con vó ngựa hồng
Tung vó ghì cương - sỏi đá chênh chông.
Người ơi,
mỏi mệt chiều nay dừng lại.
Mây chiều tàn, sương khói nhạt phôi phai
Mấy cánh chim chao nghiêng về tổ ấm
Nhắc nhở con về dáng mẹ hao gầy...
"Thương Người lắm!"
bao lần môi mấp máy,
chưa tròn lời vì tự nghĩ: con trai!
Nên cứng cáp
uy nghiêm
không ủy mị...
Nên giữ trong lòng
dẫu lắm bâng khuâng!
Chạng vạng,
mờ sương...
chiều vào tối.
Áng mây xa nhàn nhạt khuất lưng đồi
Cánh chim nhỏ
chao nghiêng
về tổ ấm,
Chao hồn người -
lữ khách... phút trầm ngâm!
Tháng 8/2005
Hoàng Hoa