Chào mừng Khách ( Đăng nhập | Đăng kí )

IPB
> Nỗi Đau, Khải Nguyên
thanhdnvn
post May 29 2005, 09:30 PM
Bài viết #1

Nguyên soái
*******

Nhóm: Chỉ huy
Bài Viết: 843
Gia Nhập: 2-March 05
Đến Từ: Đà Nẵng
Thành Viên Thứ: 2



Chậm chạp, nhẫn nại và lặng lẽ, con trai lết mình đi trên mặt bùn nhơ nhuốc bằng cái lưỡi của chính mình. Nó hiểu - tự nó phải cố gắng thôi. Nhưng than ôi! Một viên sỏi găm vào cái lưỡi của nó, nó cố gắng nhè ra... nhưng không kịp nữa rồi! Ngậm ngùi, cay đắng, nó đành nuốt lặng vào tâm can.

Viên sỏi xù xì, sắc lạnh làm nơi sâu thẳm con tim của nó nhói đau. Con trai vẫn phải tiếp tục cuộc hành trình một cách lặng lẽ - không thể khác. Làm sao đây? nó nghĩ - "Phải tự cứu lấy mình!".

Vừa lê lết tấm thân nặng nề trên dọc dài của bùn đen nhơ nhuốc, nó gắng gượng tiết ra một thứ chất từ chính cơ thể của mình để bao bọc lấy viên sỏi gai góc. Từng giây, từng phút, từng giờ... rồi thời gian dần qua... từng ngày, từng tháng và từng năm... Viên sỏi nằm im bất động trong bao bọc bởi cái chất tinh tuý nhất mà loài trai tiết ra để tự băng bó vết thương cho mình. Cả cuộc đời - lầm lũi, lặng lẽ và tự xoa dịu nỗi đau, để một ngày kia, vết thương lòng đã giúp nó dâng cho đời một viên ngọc trai lung linh, huyền diệu.

Nỗi đau, ai cũng từng nếm trải, nhưng xin hãy như loài trai kia - biết tự mình xoa dịu vết thương để vượt lên phía trước, dâng hiến cho mình và cho đời những tinh tuý, trắng trong.



Theo mvatoi.com



Tôi lẩn trốn vì biết mình không thể
Mây của trời rồi gió sẽ mang đi!
Go to the top of the page
 
+Quote Post
 
Start new topic
> Trả lời
Tuan
post Apr 28 2008, 12:47 PM
Bài viết #2

Nguyên soái
*******

Nhóm: Thường dân
Bài Viết: 833
Gia Nhập: 21-October 05
Đến Từ: Hue
Thành Viên Thứ: 170



Tâm sự của Khuất Nguyên
Bực quân tử thời xưa, ở Á Đông đại khái có thể chia ra làm hai hạng người có hai lối nhân sinh, hai đường xử thế khác nhau rất rõ rệt.

Hai hạng người đó, mỗi hạng đều ôm ấp một tâm sự… Muốn tìm hiểu tâm sự của mỗi người, một quyển sách dày cả ngàn trang cũng không sao nói được hết ý. Thế mà nếu có thể tóm lại, người ta cũng có thể tóm lại trong một câu chuyện hết sức gọn gàng đầy đủ trong một trang sách nhỏ: Câu chuyện Khuất Nguyên và lão đánh cá. Đấy cũng là chỗ sở trường của người Á Đông vậy.

Khuất Nguyên làm quan cho vua Hoài Vương nước Sở, bị sàm báng mà bị phóng khí. Mặt mũi tiều tuỵ, hình dung khô héo, Khuất Nguyên vừa đi vừa hát ở bên bờ đầm.

Có ông lão đánh cá trông thấy hỏi:

Ông có phải là Tam Lư đại phu đó không? Sao mà đến nỗi khốn khổ như vậy?

Khuất Nguyên nói:

Cả đời """từ phạm húy"""c, một mình ta trong; cả đời say một mình ta tỉnh, bởi vậy ta mới bị phóng khí.

Ông lão đánh cá nói:

Thánh nhân không câu nệ việc gì, lại hay tuỳ thời. Có phải đời """từ phạm húy"""c cả, sao ông không khuấy thêm bùn, vỗ thêm sóng cho """từ phạm húy"""c theo một thể? Loài người say cả, sao ông không biết ăn cả men, húp cả bã cho say theo một thể? Việc gì mà phải phòng xa nghĩ sâu cho đến nỗi phải bị phóng khí?

Khuất Nguyên nói:

Tôi nghe: mới gội đầu tất phải chải mũ; mới tắm tất phải thay áo; có đâu lại chịu đem cái thân trong sạch mà để cho vật dơ bẩn dính vào mình được? Thà nhảy xuống sông Tương, vùi xác vào bụng cá, chớ sao đang trắng lôm lốp, lại chịu để vấy phải bụi dơ.

Ông lão đánh cá nghe nói tủm tỉm cười, quay chèo bơi đi, hát:

Sông Tương nước chảy trong veo,

Thì ta đem giặt cái lèo mũ ta;

Sông Tương nước """từ phạm húy"""c chảy ra,

Thì ta lội xuống để mà rửa chân…

Hát xong, đi thẳng, không nói gì nữa.

Tâm sự của Khuất Nguyên đâu phải riêng gì của Khuất Nguyên, mà nó là tâm sự chung của phần đông nhân loại từ xưa đến nay vậy.

Cả đời """từ phạm húy"""c, một mình ta trong,

Cả đời say, một mình ta tỉnh…

Lòng tự ái của ta xui ta bao giờ cũng tin tưởng như thế. Điều ta nghĩ luôn luôn đúng; việc ta làm luôn luôn phải. Không đúng, không phải, làm sao ta dám nghĩ, dám làm… Một trái bom nguyên tử trên Hiroshima, giết một loạt sáu trăm ngàn người… cũng là một việc làm hết sức nhân đạo: sát nhất miêu cứu vạn thử…

Dầu là một kẻ ngu… cũng vẫn tin việc mình là phải. Câu nói nầy thật khám phá được tâm sự của loài người…


Nguyễn Duy Cần


Còn nữa…





Tạm thời chạy xe ôm
0908325997 " seat behind and get delight "
Go to the top of the page
 
+Quote Post

> Gửi trong chủ đề này


Reply to this topicStart new topic
> 1 Người đang đọc chủ đề này (1 Khách và 0 Người Ẩn Danh)
0 Thành Viên:

 

.::Phiên bản rút gọn::. Thời gian bây giờ là: 10th May 2024 - 09:33 PMSpring Style