Chào mừng Khách ( Đăng nhập | Đăng kí )

IPB
 
Reply to this topicStart new topic
> Nụ Cười;, Nhật ký cho ngày
kinhk19c
post Nov 23 2006, 02:45 PM
Bài viết #1

Ôm đời ngủ muộn ...
********

Nhóm: Chỉ huy
Bài Viết: 1.495
Gia Nhập: 8-March 05
Đến Từ: Huế - Đà Nẵng - Hội An
Thành Viên Thứ: 9



Nụ Cười
Hoàng Hoa

Gặp lại em sau nhiều năm. Vẫn nụ cười hiền hòa, nhí nhảnh: "Thầy à,...nhìn thầy rất mệt mỏi... Tích cực cười lên nhé!". Thầy nhoẻn miệng cười. "Chưa được, em vẫn thấy nét buồn - nên chưa đẹp!" Thầy không nhịn được cười, bật cười ha hả...

Em huyên thuyên chuyện cuộc sống, thầy lắng nghe, hồi tưởng. Thuở ấy, cô học trò nhỏ thường nghịch đùa mỗi lẫn gặp thầy... Hồn nhiên, vô tư và trìu mến. Bây giờ vẫn thế!

Nhưng cô học trò nhỏ ngày xưa bây giờ đã lớn! Vẻ đẹp của thiếu nữ mặn mà xuất hiện trên đôi má, trong đôi mắt đen trong veo, sáng đẹp.

Thầy theo cuộc sống cơm áo, thăng trầm... Bảy tuổi lớn hơn trò, không nhiều nhưng cũng đủ để mệt nhoài. Những lời dạy trò ngày xưa, trò lại nhắc lại để nhắc nhở thầy. "Tích cực cười lên nhé!" - Thầy lại trở lại làm học trò của học trò! - Bất chợt thấy ý vị!

Thầy chào đi, trò nhìn theo nhắn nhủ: "Thầy vui lên nhé! Thầy không cười nhiều em sẽ buồn đấy nhé!". Nét mến thương ẩn hiện trong đôi mắt trò. Thầy đi, trò cũng trên con đường riêng, những phương trời xa ngái. Bao giờ gặp lại nhau để trò dạy thầy cười?

Cuộc sống vẫn thản nhiên tồn tại. Vẻ đẹp cuộc sống như thế nào thì tuỳ vào ánh nhìn của khách thể. Nụ cười vui hay buồn cũng thế!

Vẻ đẹp không phải ở đôi má hồng của cô thiếu nữ mà trong con mắt của kẻ si tình. Kant (1724-1804)


231106



Bỏ trăng gió lại cho đời
Bỏ ngang ngửa sóng giữa lời hẹn hoa...
Go to the top of the page
 
+Quote Post
kinhk19c
post Nov 27 2006, 12:48 PM
Bài viết #2

Ôm đời ngủ muộn ...
********

Nhóm: Chỉ huy
Bài Viết: 1.495
Gia Nhập: 8-March 05
Đến Từ: Huế - Đà Nẵng - Hội An
Thành Viên Thứ: 9



Chủ Nhật nữa lại về!

Nằm trong căn phòng nhỏ nơi phố của vùng Biển miền Trung sỏi đá này. Ánh nắng hắt qua song cửa kính, căn phòng buồn trơ vơ... Một mình bên sách vở, chăn gối... Mấy hôm rồi đau vùi, mệt nhoài... Vọng đâu đó cung nhạc trầm của nhạc sỹ họ Trịnh:

Đời vẽ tôi tên mục đồng,
Rồi vẽ thêm con ngựa hồng,
Từ đó
lên đường
phiêu linh ...

Tiếng phiêu linh như vương dài... mấy mươi năm như chớp loé, như gió thoảng đầu cây. Ta như mục đồng chăn dắt những niềm riêng niềm chung của mình, của người. Đôi khi bàn chân mỏi, đôi khi lòng quắt quay...

Đời vẽ trong tôi một ngày,
Rồi vẽ thêm đêm thật dài,
Từ đó
tôi thề
sẽ rong chơi ...

Huyền diệu thay màn đêm! Ngày vốn vọng động nên có đêm. Đêm bình yên, đêm tĩnh lặng để dịu mềm. Dịu những cuồng quay và mềm những sỏi đá tình đời. Dường như rong chơi, dường như rong chơi... Dường như thôi chứ mỗi lần đi là một lần vương nhớ. Quê nhà ẩn đâu đó trong lòng, cứ mỗi lần gợn bóng là một lần thương nhớ đầy vơi... Lời thề mềm đi khi trong hồn thoáng hiện bóng mẹ già mỏi mắt chờ trông! Nhưng, đời sống chẳng như ước mơ, ước mong... đành thề hứa ra đi.

Chỉ có ta trong một đời,
Chỉ có ta trong một thời,
Một thời
Với yêu người mà thôi ...

Đã qua rồi những yêu thương ngày cũ, bước chân ta về gõ nhẹ đường không. Em gối đầu trên vai, em nhẹ nhàng: "anh đừng nhớ nữa" -"anh đừng kéo em gần anh thêm nữa vì xa em anh sẽ nhớ" -"anh đừng thì thầm nữa là tại em mà anh buồn nhớ đấy nhé!"... Tình yêu như mật ngọt, tình yêu là vị đắng... Nụ hôn trên làn tóc mềm ngày ấy đưa hồn người vào nuối tiếc đầy vơi...

Em ra đi nơi này vẫn thế! Ừ, vẫn thế! "Chỉ có ta trong một đời, chỉ có ta trong một thời. Một thời với yêu người mà thôi". Tiếng hát Khánh Ly đọng sâu trong hồn ai. Nỗi nhớ ơi! Quên - nhớ... mênh mông...

Chào những cây xanh nụ hồng
Chào những con sông thị thành
Một ngày
Sẽ không còn thấy lại
Từng ngày đi dần tới
Hẹn hò với trời mây ...

Ngoài kia, bao người nói cười... xe cộ lại qua. Cuộc sống trôi dài... Ta nhắm mắt nghe lời người bâng khuâng... Hẹn ước mãi là hẹn ước. Nợ áo cơm tang bồng hồ thỉ... Hẹn với người, người trách cứ, hẹn với đời đời giận hờn... Giữa dòng sống có mấy ai tri kỷ tri âm... hẹn cũng đã hẹn rồi, thì hẹn thêm chi nữa... Hẹn với người, người thất hứa... hẹn với trời mây chân thành hơn...

Đời vẽ tóc em thật dài
Rồi vẽ môi thơm nụ cười
Từ đó
thiên hạ
vui tươi ...

Đời vẽ tim em lạ kỳ
Tình có trong em nhiều mùa
Từ đó
thiên hạ
quá ưu tư ...

Kỷ niệm nào về xao lòng trên cánh nhạc... Thiên hạ vui tươi hay là ta vui tươi? Thiên hạ quá ưu tư hay là ta quá ưu tư? Chẳng phải là hờn trách, chẳng qua chỉ một tiếng thở dài... Dấu sỏi đá trên đường mới biết rằng đường chông gai, mới biết đời có mại mềm và sỏi đá.... có vết đau khắc vào thân đời mộng mị. Tim người muôn đời là uẩn khúc, tình đến từ trái tim và ra đi từ trái tim... Ưu tư gì nữa bởi tim người, tim đời lạ kỳ thế đó...

Màn sương lên mênh mông. Màn sương phủ chìm ta vào trong niềm nhớ...

Đời vẽ tôi trong cuộc tình
Đầy những yêu thương giận hờn
Từ đó
sớm chiều
bâng khuâng ...

Đời vẽ tôi tên tuyệt vọng
Vì lỡ nơi đây nặng tình
Từ đó
tôi chìm
dưới mênh mông ...
Yêu thương và giận hờn là hương vị, là hương sắc của tình. Yêu nhiều thì giận cũng nhiều? Chưa hẳn là như thế! Đầy những yêu thương giận hờn để còn lại bâng khuâng ngày cũ mà thôi.

Gió đi vướng lá đầu cây, chiều đi vướng ở đầu mây ráng hồng, bèo trôi vướng tím khúc sông, em đi tôi vướng mênh mông... nặng tình!

Chỉ còn lại nỗi bâng khuâng trong hồn làm hư huyễn !?

Đời đã cho tôi ngậm ngùi
Đời sẽ cho thêm ngọt bùi
Đời sống
chan hoà
trong tôi

Đời đã cho tôi một ngày
Nhìn thấy gian manh loài người
Từ đó
tôi hằng
biếng vui chơi ...

Như một niệm khúc cho một bước đường phiêu lãng, như một lần hong vết thương sâu, ta trở về nơi can phòng nhỏ, đếm dấu buồn vương lại hồn hoang... ta hằng biếng vui chơi.

Như cánh chim giang hồ sau cuộc chơi manh miếng, cánh nhừ, vết thương rỉ máu... ta về ngơi nghỉ riêng ta... Ta ngủ giấc nhẹ thanh bình để ngày mai sải cánh... Đêm sẽ ẩn giấu những ngày cũ, trời sẽ vẽ hướng đường cho ngày mai... Mây sẽ in vết - bóng cánh chim...

"Hằng biếng vui chơi!? Chỉ là phút chốc ngậm ngùi thế thôi... Chứ làm sao mà hằng biếng được chứ?

"Dù bị đau đớn quằn quại - tôi vẫn tha thiết yêu thương trần gian điên dại này..."
Herrman Hesse

Khúc nhạc lặng chìm mà hồn còn miên man trong thanh âm, trong trường miên dìu dặt phù du... Ngọt ngào, đắng cay... trầm thăng, vinh nhục...

Chủ Nhật dần trôi, Chủ Nhật miên du...


tháng mười một hai không không sáu



::: Trịnh Công Sơn :::




Chỉ Có Ta Trong Một Đời


1. Đời vẽ tôi tên mục đồng,
Rồi vẽ thêm con ngựa hồng,
Từ đó
lên đường
phiêu linh ...

Đời vẽ trong tôi một ngày,
Rồi vẽ thêm đêm thật dài,
Từ đó
tôi thề
sẽ rong chơi ...

Điêp Khúc:

Chỉ có ta trong một đời,
Chỉ có ta trong một thời,
Một thời
Với yêu người mà thôi ...
Chào những cây xanh nụ hồng
Chào những con sông thị thành
Một ngày
Sẽ không còn thấy lại
Từng ngày đi dần tới
Hẹn hò với trời mây ...

2. Đời vẽ tóc em thật dài
Rồi vẽ môi thơm nụ cười
Từ đó
thiên hạ
vui tươi ...

Đời vẽ tim em lạ kỳ
Tình có trong em nhiều mùa
Từ đó
thiên hạ
quá ưu tư ...

3. Đời vẽ tôi trong cuộc tình
Đầy những yêu thương giận hờn
Từ đó
sớm chiều
bâng khuâng ...

Đời vẽ tôi tên tuyệt vọng
Vì lỡ nơi đây nặng tình
Từ đó
tôi chìm
dưới mênh mông ... (trở lại điệp khúc )

4. Đời đã cho tôi ngậm ngùi
Đời sẽ cho thêm ngọt bùi
Đời sống
chan hoà
trong tôi

Đời đã cho tôi một ngày
Nhìn thấy gian manh loài người
Từ đó
tôi hằng
biếng vui chơi ...



Bỏ trăng gió lại cho đời
Bỏ ngang ngửa sóng giữa lời hẹn hoa...
Go to the top of the page
 
+Quote Post
nguyenhoanggiap
post Nov 27 2006, 02:35 PM
Bài viết #3

Bộ trưởng
******

Nhóm: Thường dân
Bài Viết: 461
Gia Nhập: 7-March 05
Đến Từ: Huế thành
Thành Viên Thứ: 6



...Có ai đang về giữa đêm khuya
rượu tàn phai dưới chân nghe ơ thờ...TCS
J



Hãy cứ vui như mọi ngày, dù chiều nay không ai qua đây...[size="3"][/size][color="#800080"][/color]
Go to the top of the page
 
+Quote Post
thanhlong
post Nov 27 2006, 09:19 PM
Bài viết #4

vạn vật là vô thường
********

Nhóm: Chỉ huy
Bài Viết: 1.322
Gia Nhập: 11-March 05
Đến Từ: Huế
Thành Viên Thứ: 16



Kinh oi,

Sao lai o tho voi chinh ban than minh. Can phai di ve phia truoc manh me hon thi nhung not nhac tram cua cuoc doi, khi nhin lai, moi rung len manh liet day dam me hon, k con buon ba day Kinh ah

Dung tuyet vong toi oi dung tuyet vong
la mua thu roi rung giua mua dong



Ai cũng có một ngày hôm qua...
Go to the top of the page
 
+Quote Post
kinhk19c
post Dec 2 2006, 07:14 PM
Bài viết #5

Ôm đời ngủ muộn ...
********

Nhóm: Chỉ huy
Bài Viết: 1.495
Gia Nhập: 8-March 05
Đến Từ: Huế - Đà Nẵng - Hội An
Thành Viên Thứ: 9



bản giao hưởng mùa đông


Hoàng Hoa









"Một mình đi, lang thang trong mùa Đông rét mướt…

(Từ Công Phụng)





Hắn đi lang thang, dừng chân bên giáo đường Thiên Chúa. Mưa lất phất bay trên bóng giáo đường, trên thập tự giá. Giáo đường vắng. Chỉ mình hắn đứng nhìn Thiên Chúa và thập giá trọng đêm, đèn đêm hắt bóng - bóng người, bóng giáo đường và bóng mưa.

Hắn nhớ người. Những dòng thư người như nỗi niềm chạnh lắng: "… vài dòng để biết mình vẫn thường và vẫn nhớ đến nhau…" Hắn bất chợt buồn.

Mùa Noel cận kề, chắc người sẽ trang hoàng căn nhà thật đẹp. Bàn thờ Chúa sẽ sáng rực ánh đèn, đầy sắc màu. Trong đêm Giáng sinh, âm thanh của "Đêm Thánh vô cùng" sẽ vọng khắp nơi nơi. Giọng người, Chúa sẽ gửi theo Gió, mang về nơi đây cho ấm lòng kẻ lãng tử trong đêm nhớ, ảo ảnh và biệt mù.


Mưa càng ngày càng nặng hạt, hắn trú mình bên góc giáo đường. Mưa ào ạt, hắn ướt chèm nhem như chú chuột lội sông. Tiếng mưa vẳng như tiếng kinh nguyện trong đêm thánh. Trong bóng mưa, chừng như có bóng người trước Chúa, thành tâm và thánh thiện.

Những người hắn yêu thương dường như đã khuất mù như trần thế trong mưa, chỉ có em … dẫu chừng hư huyễn lắm, vậy sao mà vẫn ngời lên trong đêm mưa.

Một ánh chớp loé lên. Mưa càng lớn hơn. Hắn trầm mình trong mưa về nhà. Hắn không cảm giác lạnh.

Đôi khi, một chút tâm cảm cũng làm người ta hạnh phúc và ấm lòng dẫu rằng ngoài trời mưa xối xả.

Mưa là Bản giao hưởng của mùa Đông đầy cung bậc. Bản Giao Hưởng mùa Đông đầy cung bậc của lòng người lại rộn ràng bởi: Niệm Nhớ dâng tràn.



(Nửa bán cầu nhung nhớ đầy vơi)

dec 06



Bỏ trăng gió lại cho đời
Bỏ ngang ngửa sóng giữa lời hẹn hoa...
Go to the top of the page
 
+Quote Post
thanhlong
post Dec 5 2006, 09:38 PM
Bài viết #6

vạn vật là vô thường
********

Nhóm: Chỉ huy
Bài Viết: 1.322
Gia Nhập: 11-March 05
Đến Từ: Huế
Thành Viên Thứ: 16



Đâu rôi một ánh chớp loé lên, ha Kinh



Ai cũng có một ngày hôm qua...
Go to the top of the page
 
+Quote Post
Hoang Hoa
post Dec 6 2006, 04:51 PM
Bài viết #7

Thượng tá
*****

Nhóm: Thường dân
Bài Viết: 309
Gia Nhập: 25-March 05
Thành Viên Thứ: 63



QUOTE(Chú Thích)(thanhlong @ Dec 5 2006, 09:38 PM)
Đâu rôi một ánh chớp loé lên, ha Kinh
*


Mùa Đông mưa mây ...
Chớp loé vơi đầy

Bảo trọng hỷ!
K



"... người ta chỉ nhìn thấy thật rõ ràng bằng trái tim. Cái cốt yếu thì con mắt không nhìn thấy!"

(Trích: Hoàng tử bé - Antoine de Saint Exupéry)
Go to the top of the page
 
+Quote Post

Reply to this topicStart new topic
> 1 Người đang đọc chủ đề này (1 Khách và 0 Người Ẩn Danh)
0 Thành Viên:

 

.::Phiên bản rút gọn::. Thời gian bây giờ là: 4th May 2024 - 11:39 PMSpring Style