Nững bài thơ rượu nổi tiếng |
Apr 8 2007, 09:54 AM
Bài viết
#1
|
|
Nguyên soái Nhóm: Chỉ huy
Bài Viết: 843
Gia Nhập: 2-March 05
Đến Từ: Đà Nẵng
Thành Viên Thứ: 2
|
Rượu là chất làm thăng hoa mọi thứ. Rượu cũng là phương tiện giải bày nhân tình thế thái trong cõi con người.
"Ta chắc gì quên mà uống rượu Em đâu cần rượu thế mà quên!" (Hoàng Lộc) Xin gửi đến mọi người những bài thơ về rượu của rất nhiều thi sĩ. Và, xin mời tất cả mọi người tiếp tục sưu tầm những bài thơ về "bồ đào mỹ tửu" và post lên đây nhé! Những bài thơ sau đây được sưu tầm từ Trang thơ của nhà thơ Luân Hoán - Montréal Cuộc Sống Chân Tình - Luân Hoán Tôi lẩn trốn vì biết mình không thể
Mây của trời rồi gió sẽ mang đi! |
|
Apr 8 2007, 10:00 AM
Bài viết
#2
|
|
Nguyên soái Nhóm: Chỉ huy
Bài Viết: 843
Gia Nhập: 2-March 05
Đến Từ: Đà Nẵng
Thành Viên Thứ: 2
|
Chút Tình
Phương Triều Gởi anh Nguyễn Thạch Kiên: Đại huynh xung trận vui cười Thuở nay thất thập vẫn mời nàng thơ Qua đêm dầu có bơ phờ Tối nay lại vẫy nàng thơ trở vào! Gởi anh Hoàng Ngọc Liên: Voi già đứng giữa chiều hiu quạnh Nhìn thấy bên sông ánh lửa tàn Sương xuống rừng thiêng buồn ảm đạm Tù-và ai thổi một âm vang... Gởi anh Ngô Tỵ: Khép cửa khôn ngăn trời tạnh gió Mở toang hồn chẳng thấy xuân về Đêm ngồi gõ trống xua đêm tĩnh Lại thấy trăng tàn xuống mỏi mê... Gởi anh Huy Trâm: Một đời thơ trĩu hồn sông núi Dòng mực ly hương vẫn đượm tình Đất có già thêm muôn triệu tuổi Hồn thơ còn mãi nụ đời xanh! Gởi anh Nguyễn Thùy: Lão huynh còn nhớ nhiều không Ngày xanh thước bảng, phấn phiêu bồng Văn thành sông núi, thơ thành nắng Soi một lòng trong tợ nước trong! Gởi anh Diên Nghị: Xác lá rừng thu mây diệu viễn Mưa vàng châu thổ, gió xuyên sơn Dẫu tàn thân thế trai hào kiệt Vẫn vẹn lòng son với núi sông! Gởi Thảo Đường Cư Sĩ: Nhà cỏ sum sê không huỡn lặt Lại toan lặt hết cỏ nhà ai Bảy mươi thơ bốc lừng hơn rượu Bằng hữu chung cùng một đắng cay! Gởi Hứa Hoành: Chiều xanh đất lạ gặp người Tay mưa chẻ tóc mây trời xuống vai Nẻo về hứa mốt hẹn mai Nhịp xa vó ngựa tung dài hoành sao? Gởi Phượng Hải: Ngày xưa nâng chén quan hà Nay cùng trút cạn nỗi ta nỗi người Rượu vui tràn miệng ly mời Rượu buồn nghiêng xuống cõi đời phù du! Gởi Phan Yến Linh: Ta thắp cho người ngọn lửa tim Người đem lửa đốt cuộc bon chen Lửa tràn lên mắt cao tham vọng Lửa dậy cho lòng thêm ngửa nghiêng!... Gởi Dương Trữ La: Em đi tiếc một câu chào Ta ôm ngàn nhớ đi vào tịch liêu Chút ân tình gọi thương yêu Bản thân từ ngữ cũng nhiều xót xa! Gởi Ngọc Chánh: Tiễn đưa bao đợt chim tung cánh Lại đón vào bao hột nẩy mầm Một tay vun quén âm thầm Chim kia chợt nhớ về thăm một lần? Gởi Trầm Tử Thiêng: Bàn tay đưa đón ru mời Em cao giọng hát mượt đời âm thanh Mắt buồn ủ giọt tình xanh Ngựa đêm xé giọng lâm hành vỡ đôi! Em cao dáng duỗi chân ngồi Lệ buồn chảy xuống khoé môi nghẹn lời! Ngựa dong cương ngựa xuống đồi Ngựa về bờm cũng xếp xuôi nhọc nhằn Em còn mời đón trao khăn Giọt mồ hôi đọng chiếu chăn đền bồi! Gởi Nhật Ngân: Vàng võ trăng nghiêng lệ giã từ Buồn vào cung bậc nhạc vào thơ! Mắt ai ủ kín sầu thiên cổ Tà áo ai bay chiều ngẩn ngơ!... Gởi Trần Đắc Mỹ: Một tay còn đuổi theo cung bậc Đã thấy tay kia dạo mở đầu! Đón người luân lạc biển dâu Giai âm cũng gợn ngút sầu ly hương! Gởi Mai Châu & Hoàng Oanh: Tay dìu thơ trải lên dòng nhạc Nhạc dẫn vào thơ mộng thủy chung Ở đó chiều xanh vờn sóng mạ Hồn quê vời vợi mắt tương phùng... Gởi Viên Luông: Miệng không cười được thành ra mếu Hạnh phúc đến rồi hạnh phúc đi! Mắt còn khóc được cho nhân thế Đã lỡ đời thôi có sá gì!... Gởi Vô Thường: Chợt về qua cõi vô thường Hỏi thăm đỉnh gió nẻo đường lưu ly Những thân mang tội vô nghì Đã qua nửa bến phân kỳ rồi sao? Gởi Anh Vân: Mấy lượt cười khinh câu sự nghiệp Bao lần chối bỏ chuyện công danh! Vui ư? Dầu chỉ dăm ba phút Mà trái oan khiên mọc kín cành! Gởi Trần Hữu Thu: Từ thương bè bạn anh ra biển Dựng lại nhà trên nỗi nhớ đời Bàn tay thân ái khuyên mời Chắt chiu gởi chút tình người ly hương! Gởi Nguyên Huy: Lão huynh còn nhớ xưa Thanh Hóa Một góc Thanh Lâm mấy đổi dời Vào ra khinh thế ngạo đời Vẫn ung dung với nụ cười trầm luân! Gởi Ngọc Hoài Phương: Đời có can chi ly rượu lạt Kim bằng thôi cũng ấm lòng nhau Bên trời bẻ kiếm vui kinh kệ Chay lạt trăm năm cạnh... má đào! Gởi Tô Kiều Phương: Ba mươi năm trước không thua cuộc Thì sá gì cho một đổi dời Nay mời đón được em về với Bướm mỏi cung đường bướm đậu thôi! Gởi Luân Hoán Không những thơ mà hơn cả thơ Mơ mộng riêng thành chung mộng mơ Trăm năm một chiếu cười riêng mộng Một chút cười sao trăm ngẩn ngơ Gởi Mạc Ly Hương PĐL: Tên người gợi nhớ thân quen Một ta luân lạc bao miền dặm xa Tên người sao lại thiết tha Hồn quê hiện giữa hồn ta thẩn thờ... Gởi Lê Hoàng: Vẫn cười vui được một đời Xây nhà bên góc đổi dời mấy phen Xe lên phố ngủ ưu phiền Em ơi thức dậy đổi phiên ru người! Gởi Lâm Tường Dũ: Ngựa lồng vào cõi tiêu dao Mặc em trống trận kêu gào kiếm cung Một đời ta trót thung dung Thèm nơi bằng hữu cười chung lạc loài! Gởi Nguyễn Ngọc Chấn CNN: Cũng dùm thiên hạ chịu đau Gánh thêm khổ lụy chỗ nào nhiễu nhương! Đem bao gấm lụa trải đường Mời xuân quá bộ về phương cỗi cằn! Gởi Du Tử Lê: Một đời cự phách như thơ Buồn sông núi lạ thẩn thờ cõi xa Quê người thơm nỗi nhớ nhà Tay em mộng mị nõn nà thụy du! Gởi Đào Vũ Anh Hùng: Đại bàng nghiêng cánh bên triền sóng Thoảng một dòng hương biển cố hương Ngất một niềm đau đoài đoạn mới Từng nhánh sầu giăng ngõ tứ phương... Gởi Đinh Tiến Dũng: Do vậy... những niềm vui thất lạc Quay về nở lại đóa hoa môi Vẫn nguyên hào khí đêm bằng hữu Dầu ngất ngư đau mấy mộng đời! Gởi Đỗ Bình: Bóng quê nào mát chiều luân lạc Cánh đại bàng soi mặt biển đông Chợt thấy dòng trăng xưa hiển hiện Tình sông nghĩa núi dậy trong lòng! Gởi Song Nhị: Chiều xanh sao trắng dòng ngăn cách Chiến mã qua ngàn bẫy tử sinh Tiếng hờn vang mãi mười phương gió Vang tận trời bao nỗi bất bình! Gởi Trần Trung Ginh: Bao nhiêu lần múa gươm gia bảo Chẳng tuyệt chiêu nào rụng tóc ai! Một kiếp mang danh trùm nghĩa khí Cuộc chơi đồng điệu nối dài tay... Gởi Mạc Thúy Hồng: Từ bốn phương về người chắp cánh Đường bay Lạc Việt mấy thênh thang Bút khơi vạn vút cùng vung bút Lịch sử từng trang lại rỡ ràng! Gởi Thái Chân: Người đi ngàn dặm chân thần mã Dừng lại bên đường một túi thơ Đã đành một kiếp vương tơ Nghiêng vai gánh nợ sông hồ mãi sao? Gởi Hải Bằng BNN: Mượn quê người để tạm dừng Mượn sông núi lạ để rưng rưng buồn Mượn lòng trả nợ gió sương Mượn thân thế tạm qua đường đắng cay! Gởi Yên Lang: Ngựa vào giữa cõi mưa sương Tấm thân hồ hải về phương hải hồ Nghiêng trời xuống một hồ lô Rót tay bằng hữu hư vô dấu người! Gởi Nhật Hồng: Từ ta rũ áo khinh cừu Về non nối lại nỗi đời tịch liêu Đêm chưa chở hết được chiều Nên còn vệt nắng đìu hiu cuối đường! Gởi Vũ Uyên Giang: Nghiêng vai trút nợ phong trần Sao chân vấp lại mấy tầng oan khiên Mưa nào qua ngọn biến thiên Cho ta mọc lại tóc triền miên xanh? Vội về cho kịp đi nhanh Vội đi nên lại loanh quanh chẳng về!... Gởi Trà Nguyễn: Chiều hoang bóng nhỏ bên trời Chân theo dạ khúc dạo đời mưa sa Sá gì mấy cuộc phong ba Chút hương trà gởi đêm qua mộng buồn!... Gởi Đỗ Hùng: Hốt chơi chút bụi từ trong gió Sao lại dày thêm mặt trắng đen? Hồn trải mây sầu trên sóng rượu Đùn hơi nhạc vỡ bóng ưu phiền... Gởi Minh Ngôn: Chân đưa bóng được vào đời Mấy phen vỗ kiếm bên trời mà ca! Cõi người còn lại một ta Bóng bên chân cứ tưởng bóng xa ngút ngàn! Gởi Trần Ngọc: Rong chơi trên cõi quê người Ta trao sự nghiệp cho đời hơn thua Em làm hoàng hậu hơn vua Ta xin nhiếp chánh vào mùa gió trăng! Gởi Vương Trùng Dương: Hơi rượu cay lòng còn chưa đã Miệng cười ha hả đấm ngực kêu Trời! Ly nầy ta cạn cùng ngươi Thương người khí tiết lạc đời biển dâu! Gởi Tâm Chung: Bỗng dưng gặp lại bạn già Phong trần mà vẫn còn nguyên, a! Tóc râu vẫn chấp đời lang bạt Chén rượu tha hương cứ đậm đà! Gởi Nguyễn Tấn Hưng: Một tay hái trái cho đời Để tay còn lại gọi mời âm thanh Một đời hai mối tình xanh: Thủy chung với Nhạc trọn tình với Thơ! Gởi Kim Âu: Vói tay chừng đụng Cổng Trời Chân đeo đất khổ đọa người trầm luân Dẫu thân mạt lộ anh hùng Còn chơi đẹp cứ tận cùng cuộc chơi! Gởi chị Hoài Điệp Tử: Ba tài mới được một tâm Vậy chớ ba tâm được mấy tài? Thương sao vẫn cứ thương Hoài Thương chồng nên vẫn một Mai độc hành! Gởi chị Linh Phương: Buồn theo mây sóng vào cung bậc Tay người khơi dậy những hồn âm Sao nghe đồng vọng từ tâm tưởng Một nỗi niềm xao động trăm năm! Hồn ai thao thức nhớ dương cầm! Gởi chị Diễm Phúc: Một kiếp thuyền quyên còn nặng nợ Không vay mà cứ trả cho đời Tấm lòng trải với tim nhân hậu Sáng mãi trên môi ánh lửa cười! Gởi chị Nguyên Nhung: Giấy thênh thang trải xanh dòng mực Lồng lộng hồn cao nắng đại dương Vẫn một hồn quê biên biếc mộng Chút tình vương mãi bước ly hương Gởi Lý Kiến Trúc: Nửa đêm giở lại trang thư cũ Lại đúng vào trang hiển hiện em! Chiêm bao mà tưởng là em thật Nên lỡ tay vào chỗ áo xiêm!... Gởi Việt Dzũng: Cõi người dầu có hư hao Cõi ta vẫn cứ dâng trào yêu thương! Dang tay nối những đoạn trường Đưa vai gánh nợ bốn phương trọn tình!... Gởi Trần Quốc Bảo: Làm dâu đâu chỉ là con gái Thiên hạ bao nhiêu người long đong Thương em gối chiếc cô phòng Làm trai lại có tấm lòng dâu ngoan! PHƯƠNG TRIỀU Tôi lẩn trốn vì biết mình không thể
Mây của trời rồi gió sẽ mang đi! |
|
Apr 8 2007, 10:03 AM
Bài viết
#3
|
|
Nguyên soái Nhóm: Chỉ huy
Bài Viết: 843
Gia Nhập: 2-March 05
Đến Từ: Đà Nẵng
Thành Viên Thứ: 2
|
Hồ Trường
Nguyễn Bá Trác đại trượng phu không hay xé gan bẻ cật phù cương thường hà tất tiêu hao bốn bề lưu lạc tha phương trời nam nhìn dòng thắm non nước một màu sương chí chưa thành danh chưa đạt trai trẻ bao lăm mà đầu bạc trăm năm thân thế bóng tà dương vỗ gươm mà hát nghiêng bầu mà hỏi trời đất mang mang ai người tri kỷ lại đây cùng ta cạn một hồ trường hồ trường hồ trường ta biết rót về đâu ? rót về đông phương nước biển đông chảy xiết sinh cuồng loạn rót về tây phương mưa phương tây từng trận chứ chan rót về bắc phương ngọn bắc phong vi vút cát chảy đá dương rót về nam phương trời nam mù mịt có người quá chén như điên như cuồng nào ai tỉnh nào ai say lòng ta ta biết chí ta ta hay nam nhi sự nghiệp ư hồ thỉ thà tất cùng sầu đối cỏ cây Nguyễn Bá Trác Tôi lẩn trốn vì biết mình không thể
Mây của trời rồi gió sẽ mang đi! |
|
Apr 8 2007, 10:06 AM
Bài viết
#4
|
|
Nguyên soái Nhóm: Chỉ huy
Bài Viết: 843
Gia Nhập: 2-March 05
Đến Từ: Đà Nẵng
Thành Viên Thứ: 2
|
Gởi Trương Tửu
Nguyễn Vỹ nay tôi thèm rượu nhớ mong ai một mình nhấp nhém chẳng buồn say trước kia hai thằng hết một mận trò chuyện dông dài mặt đỏ sẫm nay một mình ta một be con cạn rượu rồi thơ mới véo von dạo ấy chúng mình nghèo xơ xác mà vẫn coi tiền như cỏ rác kiếm được đồng nào đi tiêu hoang rũ nhau chè chén nói huyênh hoang xáo trộn văn chương với chả cá chưỡi đông, chưỡi tây, chưỡi tất cả rồi ngủ một đêm mộng với mê sáng dậy nhìn nhau cười hê hê bây giờ thời thế vẫn thấy khó nhà văn an nam khổ như chó mỗi lần cầm bút viết văn chương nhìn đàn chó đói gặm trơ xương rồi nhìn chúng mình hì hục viết mà thương cho tôi, thương cho anh đã rụng bao nhiêu mái tóc xanh bao giờ chúng mình thật ngất ngưởng tôi làm trạng nguyên anh tể tướng rồi anh bên võ tôi bên văn múa bút tung gươm hả một phen ? cho bỏ căm hờn cái xã hội mà anh thường kêu, mục , nát, thối ? cho người làm ruộng kẻ làm công đều được an vui hớn hở lòng ? bao giờ chúng mình gạch một chữ làm cho đảo điên pho lịch sử làm cho bốn mươi thế kỷ xưa hất mồ nhõm dậy cười say sưa để xem hai chàng quắc thước quét sạch quân thù trên đất nước để cho toàn thể dân Việt Nam đều được tự do muôn muôn năm để cho muôn muôn đời dân tộc hết đói rét lầm than tang tóc chứ như bây chừ là trò chơi làm báo làm bung chán mớ đời !!! anh đi che tàng một lũ ngốc triết lý con trừu văn chương cóc còn tôi bưng thúng theo đàn bà ra chợ bán văn ngày tháng qua cho nên tôi buồn không biết mấy đời còn nhố nhăng ta chịu vậy ngồi buồn lấy rượu uống say sưa bực chí thành say mấy cũng vừa mẹ cha cái kiếp làm thi sĩ chơi nước cờ cao gặp vận bỉ rồi đâm ra điên đâm vẩn vơ rốt cuộc chỉ còn mộng với mơ Nguyễn Vỹ (Hoang Vu / 1937PNTBHN) Tôi lẩn trốn vì biết mình không thể
Mây của trời rồi gió sẽ mang đi! |
|
Apr 8 2007, 10:08 AM
Bài viết
#5
|
|
Nguyên soái Nhóm: Chỉ huy
Bài Viết: 843
Gia Nhập: 2-March 05
Đến Từ: Đà Nẵng
Thành Viên Thứ: 2
|
Nhắn Về Thiên Cổ
Vũ Hoàng Chương nậm sứ be sành cũng đến say lưng ong nào chả khít vòng tay tuềnh toang son phấn bừa chai cốc ai hẹn mà quen với Ðổi Thay vạn thuở tiền nhân lòng vốn khép hoa đừng rung nữa bướm đừng bay hát ngao nhắn vọng về thiên cổ tình vẫn nguyên hương rượu vẫn đầy Vũ Hoàng Chương Tôi lẩn trốn vì biết mình không thể
Mây của trời rồi gió sẽ mang đi! |
|
Apr 8 2007, 10:11 AM
Bài viết
#6
|
|
Nguyên soái Nhóm: Chỉ huy
Bài Viết: 843
Gia Nhập: 2-March 05
Đến Từ: Đà Nẵng
Thành Viên Thứ: 2
|
Thơ Say Trên Máy Bay
Mai Thảo tặng Mặc Ðỗ nắng rất xa xôi nắng vẫn gần rừng ngoài muôn dặm ở trong thân trăm năm gió ấy là hơi thở đêm vẫn về chung một chỗ nằm mây ở trời ta mây khác dáng giờ mây trời người mây vẫn mây mây trong tâm thức trong hồi tưởng cùng bay về một hướng mưa bay ly rượu ở lưng chừng trái đất trước mặt kẻ lạ uống say ngất ở cạnh loài người cạnh loài người thành khối đau thương của một đời ta buồn quá bèn rút cây bút cái cây bút mẹ cái cây bút viết không thành tiếng không thành lời thành những trang câm của một thời lúc nào cũng gọi chiêu đãi viên này ly nữa mấy cô chiêu đãi thơ tôi làm ở thượng tầng trời là nỗi niềm riêng của một người tôi vô giác với người cùng chuyến tôi biên giới với người cùng thuyền như con cá xưa như cánh bướm như con thuyền trong Nam Hoa kinh Trang Tử, Nam Hoa, ừ thì ừ giữa không và có thôi và mất giữa bay và đáp của đêm nay Huệ Tử nào đón ở dưới đất ? ầm ầm ý ý ầm ầm ỳ sao tiếng động xui lòng nhớ lại nhớ thê thảm nhớ lại làm gì nhớ không cùng nhớ lại làm chi tôi tự do phơi phới một đời sao từng lúc lòng còn nhỏ lệ sự không hiểu vẫn là như thế như đầu thềm một ánh trăng soi tôi bay mãi trên trời trên biển tưởng là tuyệt vời tưởng là vậy nào ngờ vô tận ờ ngàn mây chỉ là huyễn tưởng của cơn say cơn say ấy mang đi cùng khắp qua hết năm châu tới chốn cùng triệu câu hỏi không còn giải đáp trên chuyến bay chiều về Texas này những cuồng nộ những mặt trời này những tiếng người những tiếng đời này hãy im hết hãy lui hết nhìn ta say vùi xuống Texas máy bay đáp xuống chuyến bay đáp hồn bỗng thương tâm một cảnh mình điều chi nên vẫn là chẳng tới nghĩ vậy trong lòng bỗng nín thinh Mai Thảo (Ta Thấy Hình Ta Những Miếu Ðền / 1989) Tôi lẩn trốn vì biết mình không thể
Mây của trời rồi gió sẽ mang đi! |
|
Apr 8 2007, 10:13 AM
Bài viết
#7
|
|
Nguyên soái Nhóm: Chỉ huy
Bài Viết: 843
Gia Nhập: 2-March 05
Đến Từ: Đà Nẵng
Thành Viên Thứ: 2
|
Uống Rượu Với Tản Ðà[/COLOR]
Trần Huyền Trân [COLOR=blue]cụ hâm rượu nữa đi thôi be này chừng sắp cạn rồi còn đâu rồi lên ta uống với nhau rót đau lòng ấy vào đau lòng này tôi say ? thưa, trẻ chưa đầy cái đau nhân thế thì say nỗi gì ? đường xa ư cụ ?quản chi đi gần hạnh phúc là đi xa đường tôi là nắng - cụ là sương tôi bừng dậy sớm, cụ nương bóng chiều gió mưa tóc cụ đã nhiều lòng còn gánh nặng bao nhiêu khối tình huống tôi mái tóc đang xanh vâng, tôi trăm thác ngàn ghềnh còn đi với đời một thoáng say mê còn hơn đi chán về chê suông đời rót đi, rót rót đi thôi rót cho tôi cả mấy mươi tuổi đầu nguồn đau cứ rót cho nhau lời say sưa mới là câu chân tình 1938 Trần Huyền Trân (tt Thơ Lục Bát Việt Nam / VN 1994) Tôi lẩn trốn vì biết mình không thể
Mây của trời rồi gió sẽ mang đi! |
|
Apr 8 2007, 10:15 AM
Bài viết
#8
|
|
Nguyên soái Nhóm: Chỉ huy
Bài Viết: 843
Gia Nhập: 2-March 05
Đến Từ: Đà Nẵng
Thành Viên Thứ: 2
|
Ðối Ẩm
Cao Thoại Châu tặng Bùi Chí Vinh chén của ta đây tràn thêm nữa thật tràn như bóng tối đêm nay mười năm hoặc gỉa lâu hơn thế ta uống ta như chén rượu đầy rượu của em cho thành cơn lũ thành cơn hồng thủy lớn trong ta ly chén đã nhiều năm xếp xó giật mình tỉnh dậy giữa đêm khuya xưa đã lỡ mời em uống rượu mời em nâng bổng chiếc ly không kẻ say nào chẳng ra cường khấu giận cõi-đời-không trấn lột mình em có say vào hồn ta nghỉ tạm cơn say dài đâu phải một đôi năm kể chi những nỗi sầu dai dẳng những lần ngậm đắng chiếc ly không này em tỉnh dậy nghe ta khóc nghe lỡ đường bay giữa đại ngàn ở đâu đó loài chim cánh cụt đang âm thầm nghe cánh vạc bay đêm Cao Thoại Châu (Bản Thảo Một Ðời / 1991) Tôi lẩn trốn vì biết mình không thể
Mây của trời rồi gió sẽ mang đi! |
|
Apr 8 2007, 10:16 AM
Bài viết
#9
|
|
Nguyên soái Nhóm: Chỉ huy
Bài Viết: 843
Gia Nhập: 2-March 05
Đến Từ: Đà Nẵng
Thành Viên Thứ: 2
|
Hồn Ðáy Cốc
Lê Giang Trần rưng rức khóc ai, hồn đáy cốc mà tay quờ quạng muốn xô trời cầm ly hất tạt vào năm tháng kỷ niệm còn nguyên chẳng chịu trôi ha ha ! núi nhớ sơn tinh mọc lại nhú vầng trăng công chúa tôi men tình nến đủ thời xa xôi giờ thêm men rượu chuốc quên đời rượu đối với lòng không gỉa dối gặp nhau vài khắc đã say rồi đâu như ai ước lời chung thủy chỉ để đùa vui mộng kẻ si à há, ngày xưa con phố đó có làm nhân chứng cuộc tình thơ có làm bằng hữu đêm đưa tiễn một gã đi vào cuối tháng tư ôi cảnh thuyền đi bao sóng cản trên bờ thù địch thúc sau lưng chỉ thức mười đêm sao tóc bạc khi mười năm lính mộng toàn đen còn khiến gặp chi người luân lạc khơi nguồn tình cũ buổi đời quen cứ để ta thầm tương tư đẹp sao làm ta quỵ giữa men quên em ! hãy bước lui về hạnh phúc mặc đời anh sương đục mưa trong rượu ! hãy đốt tan tình hư vọng đừng bùng lên lửa cháy dư hương tháng 5.85/cảm thơ ở Ánh Vân Lê Giang Trần (SàiGòn Ở Phố Lưu Vong / 1991) Tôi lẩn trốn vì biết mình không thể
Mây của trời rồi gió sẽ mang đi! |
|
Apr 8 2007, 10:18 AM
Bài viết
#10
|
|
Nguyên soái Nhóm: Chỉ huy
Bài Viết: 843
Gia Nhập: 2-March 05
Đến Từ: Đà Nẵng
Thành Viên Thứ: 2
|
Bạn Và Rượu
Luân Hoán tặng Phạm Nhuận chưa biết yêu, đã tập tành uống rượu men Lưu Linh lót dạ mấy mươi năm em bữa nọ, véo đùa chơi một cái rượu bung da thơm ngát chỗ đang nằm bạn đã đến cụng ly năm bảy bận trái sầu non treo lẫn trái sầu già trong khoảnh khắc, cạn ly, thành huynh đệ đất cùng trời vạn tuế lũ chúng ta rượu đã biến thành một phần cơ thể như tinh, đàm, nước tiểu, máu, mồ hôi... ai bảo rượu không hòa tan với lệ ? mà nhân sinh cạn được cốc tuyệt vời ! bạn ngất ngưởng tỉnh say quên cả sống cùng với hoa, với nguyệt, với giai nhân lòng vô lượng ngàn sau ai dễ biết ngoài tửu đồ, một lũ nặng phong vân rót tràn nhé, châm thêm cho đủ đậm nhạc cùng thơ, văn, họa vọc mà chơi rượu chưa hẳn tiếp hơi người dựng nghiệp cũng đưa chân phiêu lãng ít chặng đời ta được uống, được say bao nhiêu bận cuối mỗi cuộc chơi lời một cuộc tan hàng mỗi lần ngắm lũ chai, ly ngã đạn nghe như mình rơi tuột chẳng âm vang cảm ơn bạn, cảm ơn đời, cảm ơn rượu trời đất trống không, chai cốc trống không lòng cũng rỗng ? ồ không, lòng không rỗng hương bạn chơi, hương rượu ủ trong lòng Luân Hoán (Mời Em Lên Ngựa ) Tôi lẩn trốn vì biết mình không thể
Mây của trời rồi gió sẽ mang đi! |
|
Apr 8 2007, 10:19 AM
Bài viết
#11
|
|
Nguyên soái Nhóm: Chỉ huy
Bài Viết: 843
Gia Nhập: 2-March 05
Đến Từ: Đà Nẵng
Thành Viên Thứ: 2
|
Ðêm Mưa Thiếu Rượu Nhớ Lý Hạ
Vũ Hữu Ðịnh Lý Hạ xưa say bằng huyễn mộng ta nay say bằng rượu pha cồn cảm đau thân thế người trong sử rượu đắng cay mà sao thấy ngon Lý Hạ yêu người mà hóa quỷ ta yêu người nên nghèo rớt mồng tơi đêm mưa thiếu rượu thương người cũ ngâm vài câu Lý Hạ, rợn người cứ tưởng nằm kề bên họ Lý gác chân nhau nói chuyện biển dâu ma quỷ sợ tâm hồn ướt rượu gối chai không mà thương nhớ nhau thời đại thánh thần đi mất biệt còn lại bơ vơ một giống sầu rót mãi, bao nhiêu tình cũng cạn nâng ly, nhìn thấy tóc bạc mau mưa nhức, mưa như cuồng, tức thở thịt rồng đâu ? nem phượng ở đâu ? đũa ngọc, chén vàng đâu mất cả mắm ruốc, me chua cũng cháy hết sầu mời nhau một chén đêm huyền sử Lý Hạ đâu ? - còn ta đâu ? Vũ Hữu Ðịnh (Còn Một Chút Gì Ðể Nhớ / VN1996) Tôi lẩn trốn vì biết mình không thể
Mây của trời rồi gió sẽ mang đi! |
|
Apr 8 2007, 10:20 AM
Bài viết
#12
|
|
Nguyên soái Nhóm: Chỉ huy
Bài Viết: 843
Gia Nhập: 2-March 05
Đến Từ: Đà Nẵng
Thành Viên Thứ: 2
|
Viễn Khách Hành
Phan Ni Tấn (N.D) 1. thay vì đóng cổng Phan gia trang đêm hôm ta đã mở rộng đàng đón viễn khách dọc đường gió bụi ghé về thăm - từ Montreal khách mày râu tay cầm vò rượu giới thiệu qua mới biết người thơ sớm xa quê lạc mùa rượu đế xách tới chai courvoisier long trọng uống từng hơi hảo tửu thiệt lòng ta hào sảng quen rồi phan-hiền-nội mấy phen đãi sĩ lo nấu nướng không tiện ra ngồi đêm bồn chồn mấy cơn gió nổi rượu ngang xương mới dứt vòng đầu hạ thịt con bò đem nhúng dấm ta nghe thơ thẩn nhỏ từng câu thất viễn khách kẻ quen người lạ rót một vòng lạ cũng thành quen ai thức trong hồn ta thấp thoáng điểm mặt nhơn sinh tụ dưới đèn 2. ơi thất khách tiếp chiêu hồng thuỷ ly bạc màu cạn với bạn ta góp vui lại thành ly thân mật ly mới quen sắc cũng đậm đà mùi rượu đỏ rót nồng con mắt rót mền môi đã giọng lười ươi vài giọt rớt xuống nền trầm tích vết còn thơm đọng đỏ áo người tiếng rượu rót tiếng nguồn róc rách tiếng dòng sông ra biển không về ôi chớp lửa cuộc người thoáng chốc mười lăm năm mê mỏi lìa quê tưởng tượng khi say hồn rã rượi nức nở gì đây một bản tình hát khắp cùng không ra khỏi nước quanh quẩn lời quê run giọng mình tưởng tượng khi say thành cuồng sĩ đầu gục lên một mớ ngổn ngang lè nhè gặm câu thơ nhớ nước túy lúy vô hà tức thị phương * 3. màu rượu rót hoài không thất sắc rót vào da đỏ chói linh hồn rót thành thơ giang hồ đề tặng rót ra đời ấm bạn tình hơn em rót giùm thêm chút nước mắm cho mặn lòng ta miếng gió quê miếng gió mát tay người Cần Giuộc ru ta thơ ấu ngủ bờ đê mai mốt về quê em Rạch Gía xin đời mặc lại áo bà ba chèo xuồng đi khóc ngoài cửa ải chỗ xưa ta với đất chia xa chỗ xưa ôi chỗ nào không nhớ đốt đuốc soi tìm biết có ra ta sống mà tâm còn nghe sóng đập hoài lên dấu vết xưa qua hãy nhúng giùm ta xấp bánh tráng tiện tay em cuốn lại quê nhà thêm chút rau thơm cùng ngò quế cho ta ăn bằng nỗi thiết tha 4. dòng hảo tửu rốt cùng chịu phép (để hồng trần hay rượu nho tiên) người còn vững, chai phơi bụng cạn đúng nội công tâm pháp gia truyền có ai nói đã ba giờ sáng đang ngà say nghe thoáng giật mình ta chợt nhớ chợt thèm háo hức tiếng gà xưa gáy thuở bình minh nài ép bạn ta e thất lễ đêm tàn canh gió nổi trong đầu trả thất trụ về phương nắng mới bụi của trời giỏi cản được đâu mời không ở thôi đành tạ lỗi đường sương mù tiễn bước người đi cổng vừa khép ta liền say xiển té sấp hồn trên ngực thê nhi *thơ Tô Ðông Pha:Say rồi đâu cũng là quê Phan Ni Tấn(N.D) (Câu Thơ Về Người / 1996) Tôi lẩn trốn vì biết mình không thể
Mây của trời rồi gió sẽ mang đi! |
|
Apr 8 2007, 10:21 AM
Bài viết
#13
|
|
Nguyên soái Nhóm: Chỉ huy
Bài Viết: 843
Gia Nhập: 2-March 05
Đến Từ: Đà Nẵng
Thành Viên Thứ: 2
|
Cõi Miền Gió Hú
Phạm Nhuận nước chảy mòn đê rượu mòn môi rượu cuốn trôi đi hết những ngày những ngày ta sống mông lung quá đổ hết đời như những vỏ chai những vỏ chai xếp hình ngang dọc trống trải bên trong một nỗi buồn như đám tàn quân chiều trận mạc khoác chiến bào che giấu vết thương rượu đốt đời ta như rừng cháy đã bao năm hiu quạnh tro tàn một đóm lập loè còn đâu đấy như ráng chiều vàng vọt trên sông thôi hãy xếp ngay hàng thẳng lối cùng vỏ chai ta đứng gióng hàng để nghe chiều rụng về trong cõi một cõi miền gió hú dã man Phạm Nhuận Tôi lẩn trốn vì biết mình không thể
Mây của trời rồi gió sẽ mang đi! |
|
Apr 8 2007, 10:23 AM
Bài viết
#14
|
|
Nguyên soái Nhóm: Chỉ huy
Bài Viết: 843
Gia Nhập: 2-March 05
Đến Từ: Đà Nẵng
Thành Viên Thứ: 2
|
Lình Bình Ðiều Chi
Khánh Trường nhiều khi uống rượu một mình mới hay trong bụng lình bình điều chi rượu say ôm bóng ngủ khì sáng ra bản mặt chai lì, chán chưa ? Khánh Trường Tôi lẩn trốn vì biết mình không thể
Mây của trời rồi gió sẽ mang đi! |
|
Apr 8 2007, 10:24 AM
Bài viết
#15
|
|
Nguyên soái Nhóm: Chỉ huy
Bài Viết: 843
Gia Nhập: 2-March 05
Đến Từ: Đà Nẵng
Thành Viên Thứ: 2
|
Rượu Và Em
Lê Vĩnh Thọ vẫn thế thôi, anh vẫn như xưa bao nhiêu nết xấu quyết không chừa thương em những lúc không còn rượu nhớ rượu khi tình mây ngớt mưa rượu nhớ anh hơn em nhớ anh rượu mời anh đến để tâm tình còn em chỉ rủ rê anh đến bắt anh làm ba cái chuyện linh tinh em hãy ôm ghì eo ếch anh cho anh cảm tưởng ở bên mình có em và dĩ nhiên em có ba cái đồ nghề gây chiến tranh... Lê Vĩnh Thọ (Thơ Tình Viết Chơi) Tôi lẩn trốn vì biết mình không thể
Mây của trời rồi gió sẽ mang đi! |
|
Apr 8 2007, 10:25 AM
Bài viết
#16
|
|
Nguyên soái Nhóm: Chỉ huy
Bài Viết: 843
Gia Nhập: 2-March 05
Đến Từ: Đà Nẵng
Thành Viên Thứ: 2
|
Rượu, Ðời Ta
Thành Tôn hãy tưởng tựơng chúng ta là rượu rót cho nhau chất ấm, ly đời men đủ ngấm cho hồn bát ngát nỗi sầu nào đôi cánh không vơi rót cho đầy chiếc ly hạnh phúc và cạn đi đôi cốc bi thương lòng chếnh choáng cõi đời vó giục ngựa giang hồ gõ lạnh khuya sương ta chất ngất men đời đã thấm hồn thênh thang một cõi, cho dù tim bé bỏng dòng dòng mạch ngậm cũng nồng nàn nỗi gió muôn thu đã nghe thấy cõi lòng thanh thản rượu đời, ta cứ cạn ly nhau cạn đi những bi hùng bi tráng kẻo bọt sầu hớp rượu tan mau tan vào trong tuỷ xương, sự sống ly còn trơ cảm giác bàng hoàng dù có cạn trăm năm rung động chút men đời, rót rượu hoang mang Thành Tôn Tôi lẩn trốn vì biết mình không thể
Mây của trời rồi gió sẽ mang đi! |
|
Apr 8 2007, 10:26 AM
Bài viết
#17
|
|
Nguyên soái Nhóm: Chỉ huy
Bài Viết: 843
Gia Nhập: 2-March 05
Đến Từ: Đà Nẵng
Thành Viên Thứ: 2
|
Uống Ði, Người Lỡ Vận
Trần Lộc ly này cho ngươi, thằng bạn quí uống đi ngươi, gã lận-đận-đời chung này cho mi, thằng-nát-rượu cả nhân gian chẳng thí một nụ cười đã có lúc, ngươi dọc ngang thiên hạ và cũng ngươi nhục dưới-kiếp-người để giữa đêm giọng cười nghiêng ngả ngươi dìm thơ giữa chốn ta bà cũng một ngươi, bất cần cuộc sống lại thiết tha như cái rất gần chỉ có ngươi biết đêm màu trắng kể ta nghe những chuyện bạc lòng uống đi ngươi, thằng người thất vận đáng một đời, nhạt nghĩa hơn thua Trần Lộc (ÐS Quảng Ðà 1999) Tôi lẩn trốn vì biết mình không thể
Mây của trời rồi gió sẽ mang đi! |
|
Apr 8 2007, 10:27 AM
Bài viết
#18
|
|
Nguyên soái Nhóm: Chỉ huy
Bài Viết: 843
Gia Nhập: 2-March 05
Đến Từ: Đà Nẵng
Thành Viên Thứ: 2
|
Thơ Say
Nguyễn Tất Nhiên 1. những tưởng học làm cao Bá Quát nào hay uống rượu sầu thêm sầu ta thấy mùa thu còn sáng lắm sao người về như sợ gió đêm sâu sao người về cho gỗ biết buồn đau ! 2. những tưởng học làm Vũ Hoàng Chương nào hay uống rượu suốt đêm trường em ơi rượu chẳng say người chết đời vắng em rồi say nhớ thương ! ta thấy mùa đông chưa tuyết trắng sao người về như sợi tóc phai sương sao người về cho đôi ta lìa bạn sao người về cho tóc sợ thời gian ! 3. những tưởng học làm Nguyễn Công Trứ nào hay tri túc bất tri âm ta thấy mùa xuân chưa kịp tới sao người về như ngại nắng mong manh sao người về cho Tử Kỳ bên mộ khóc Bá Nha lệ xuống hoa tay mình sao người về, sao người về đâu mất ta thấy mùa xuân meo nấm tràn lan Nguyễn Tất Nhiên Tôi lẩn trốn vì biết mình không thể
Mây của trời rồi gió sẽ mang đi! |
|
Apr 8 2007, 10:29 AM
Bài viết
#19
|
|
Nguyên soái Nhóm: Chỉ huy
Bài Viết: 843
Gia Nhập: 2-March 05
Đến Từ: Đà Nẵng
Thành Viên Thứ: 2
|
Tuý Ca
Phạm Quang Ngọc sáng ta thức dậy nhìn quanh nắng thấy bóng phù vân phủ cuối trời thấy bóng ngựa hồng muôn dặm mỏi thấy tình đen bạc trắng như vôi có em một thuở vào trong mộng cũng đã như chim cất cánh rồi cũng đã nhỏ nhen từng sợi tóc từng lời gian dối ướp trên môi ta tỉnh hay say đành phó mặc trách vì vận nước khoá hai tay thuyền ta theo gió lênh đênh mãi khuất nẽo trường giang hút tháng ngày cạn ly rót mãi say như tỉnh uống rượu mình ta ngất ngất ngây súng trận còn đây thêm hổ mật giày saut nón sắt máu còn gây ngươi ơi thôi nhé ta đành biệt em ơi thôi nhé để ta say kiếp này cởi áo thân tráng sĩ gươm cùn dưới nguyệt bóng lung lay Phạm Quang Ngọc (Thơ Ngọc / 1989 ) Tôi lẩn trốn vì biết mình không thể
Mây của trời rồi gió sẽ mang đi! |
|
Apr 8 2007, 10:30 AM
Bài viết
#20
|
|
Nguyên soái Nhóm: Chỉ huy
Bài Viết: 843
Gia Nhập: 2-March 05
Đến Từ: Đà Nẵng
Thành Viên Thứ: 2
|
Bỏ Làm Thơ Ði Uống Rượu
Hoàng Lộc đời chẳng còn ai quí kẻ làm thơ ta mới nản văn chương, ngồi uống rượu ba mươi mấy năm đôi lần tình phụ ta đã ớn rồi con-gái-con-gung khi giơ roi quất những cuộc tình khùng ta quất trúng trái tim mình vô tội ba mươi mấy năm đời ta lỡ mỏi gã Khổng Minh trong truyện cổ buồn hiu trước đổi đời danh sĩ cũng lêu bêu hà huống gì ta một thằng say rượu ? hà huống gì em lòng non thục nữ yêu thiên tài, yêu chỉ để làm duyên nếu thiên tài đúng là những tên điên chắc dễ nguôi khuây một đời gió thổi ? ta đây nản văn chương tìm quán rượu bởi chẳng còn ai quí kẻ làm thơ sợi tình cừu em thả xuống ngày xưa đã quấn đủ bao nhiêu vòng oan nghiệt ? xin cảm ơn em hành ta thấm mệt để yên lòng mê rượu, bỏ văn chương 1973 Hoàng Lộc (Qua Mấy Trời Sương Mưa / 1999) Tôi lẩn trốn vì biết mình không thể
Mây của trời rồi gió sẽ mang đi! |
|
1 Người đang đọc chủ đề này (1 Khách và 0 Người Ẩn Danh) |
|