Chào mừng Khách ( Đăng nhập | Đăng kí )

IPB
> Nụ Cười;, Nhật ký cho ngày
kinhk19c
post Nov 23 2006, 02:45 PM
Bài viết #1

Ôm đời ngủ muộn ...
********

Nhóm: Chỉ huy
Bài Viết: 1.495
Gia Nhập: 8-March 05
Đến Từ: Huế - Đà Nẵng - Hội An
Thành Viên Thứ: 9



Nụ Cười
Hoàng Hoa

Gặp lại em sau nhiều năm. Vẫn nụ cười hiền hòa, nhí nhảnh: "Thầy à,...nhìn thầy rất mệt mỏi... Tích cực cười lên nhé!". Thầy nhoẻn miệng cười. "Chưa được, em vẫn thấy nét buồn - nên chưa đẹp!" Thầy không nhịn được cười, bật cười ha hả...

Em huyên thuyên chuyện cuộc sống, thầy lắng nghe, hồi tưởng. Thuở ấy, cô học trò nhỏ thường nghịch đùa mỗi lẫn gặp thầy... Hồn nhiên, vô tư và trìu mến. Bây giờ vẫn thế!

Nhưng cô học trò nhỏ ngày xưa bây giờ đã lớn! Vẻ đẹp của thiếu nữ mặn mà xuất hiện trên đôi má, trong đôi mắt đen trong veo, sáng đẹp.

Thầy theo cuộc sống cơm áo, thăng trầm... Bảy tuổi lớn hơn trò, không nhiều nhưng cũng đủ để mệt nhoài. Những lời dạy trò ngày xưa, trò lại nhắc lại để nhắc nhở thầy. "Tích cực cười lên nhé!" - Thầy lại trở lại làm học trò của học trò! - Bất chợt thấy ý vị!

Thầy chào đi, trò nhìn theo nhắn nhủ: "Thầy vui lên nhé! Thầy không cười nhiều em sẽ buồn đấy nhé!". Nét mến thương ẩn hiện trong đôi mắt trò. Thầy đi, trò cũng trên con đường riêng, những phương trời xa ngái. Bao giờ gặp lại nhau để trò dạy thầy cười?

Cuộc sống vẫn thản nhiên tồn tại. Vẻ đẹp cuộc sống như thế nào thì tuỳ vào ánh nhìn của khách thể. Nụ cười vui hay buồn cũng thế!

Vẻ đẹp không phải ở đôi má hồng của cô thiếu nữ mà trong con mắt của kẻ si tình. Kant (1724-1804)


231106



Bỏ trăng gió lại cho đời
Bỏ ngang ngửa sóng giữa lời hẹn hoa...
Go to the top of the page
 
+Quote Post

> Gửi trong chủ đề này


Reply to this topicStart new topic
> 1 Người đang đọc chủ đề này (1 Khách và 0 Người Ẩn Danh)
0 Thành Viên:

 

.::Phiên bản rút gọn::. Thời gian bây giờ là: 4th June 2024 - 09:33 AMSpring Style