Phiên bản in ấn của chủ đề

Nháy vào đây để xem chủ đề theo đúng định dạng gốc

anhk19.net _ Thơ sưu tầm _ Những bài thơ Huế

Gửi bởi: Admin Mar 12 2005, 05:12 PM

Bài Ca Mùa Thu
Huyền Hạc

Ta trở lại con đường xưa áo lụa
Hàng cây cao đứng đợi dáng em về
Em chưa về nên cây vàng lá úa
Ta cũng buồn đi giữa nắng lê thê
Những chuyến đò ngang qua về Thừa Phủ
Còn chở tình bên nớ tới bên ni
Ta mỗi bước càng thêm dài nổi nhớ
Những chiều mưa, sớm nắng đón em về
Từ bờ bên ni nhìn qua Thành Nội
Phượng đã tàn rụng xuống buổi đầu thu
Làm sao quên những ngày qua bóng tối
Lửa kinh thành ngùn ngụt khói âm u
Ta trở lại giữa sân trường ngày cũ
Lòng hoang vu như cỏ dại sân trường
Ôi, những con đường cây dài lá rủ
Có lời chi muốn nhắn với quê hương?

Gửi bởi: Admin Mar 12 2005, 05:13 PM

Cô Gái Kim Luông
Nam Trân Nguyễn Học Sĩ

Thuyền nan đủng đỉnh sau hàng phượng
Cô gái Kim Luông yểu điệu chèo.
Tôi xuống thuyền cô, cô chẳng biết
Rằng Thơ thấy Ðẹp phải tìm theo.
Thuyền qua đến bến; cô lui lại,
Vẩy chiếc chèo ngang: Giọt nước gieo.
Ðăm đăm mắt mỏi vì chèo,
Chèo cô khuấy nước trong veo giữa dòng.
Biết không? cô hỡi biết không?
Chèo cô còn quấy, sóng lòng còn xao?

Gửi bởi: Admin Mar 12 2005, 05:31 PM

Tiếng Chuông Thiên Mụ
Nhã Ca

tôi lớn lên bên này sông Hương
con sông chẻ đời ra những vùng thương nhớ
cây trái Kim Long, sắt thép cầu Bạch Hổ
cửa từ bi vồn vã bước chân sông
mặt nước xanh, trong suốt, tuổi thơ hồng
tháp cổ chuông xưa sông hiền sóng mọn
những đêm tối bao la, những ngày tháng lớn
những sáng chim chiều dế canh gà
tiếng chuông buồn vui dợn thấu trong da
người với chuông như chiều với tối
tôi bỏ nhà ra đi năm mười chín tuổi
đêm trước ngày đi nằm đợi tiếng chuông
cuối cơn điên đầu giấc ngủ đau buồn
tiếng chuông đến dịu dàng lay tôi dậy
tiếng chuông đến và đi chỉ mình tôi thấy
chỉ mình tôi nhìn thấy tiếng chuông tan
tiếng chuông tan đều như hơi thở anh em
tiếng chuông rời như lệ mẹ hiền
tiếng chuông tan lâu như mưa ngoài phố
tiếng chuông tan dài như đêm không ngủ
tiếng chuông tan tành như tiếng vỡ trong tôi
từ dạo xa chuông khôn lớn giữa đời
đổi họ thay tên viết văn làm báo
cơm áo dạy mồm ăn lơ nói láo
cửa từ bi xưa mất dấu đứa con hư
tháp cổ chuông xưa sông nhỏ sương mù
dòng nước cũ trong mắt nhìn ẩm """từ phạm húy"""c
con đường cũ trong hồn nghe cỏ mọc
chuông cũ giờ đây bằn bặt trong da
tuổi hồng sa chân chết đuối bao giờ
ngày tháng cũ cầm bằng như nước lũ
nhưng sao chiều nay bỗng bàng hoàng nhớ
tiếng chuông xưa bừng sống lại trong tôi
tiếng chuông xưa kìa tuổi dại ta ơi
chuông òa vỡ trong tôi nghìn tiếng nói
những mảnh đồng đen như tiếng cựa mình
những mảnh đồng đen như máu phục sinh
những mảnh đồng đen kề nhau bước tới
tôi thức dậy rồi đây chuông ơi chuông hỡi
tôi thức dậy đây tôi thức dậy rồi
thức dậy thực sự rồi
thức dậy cùng giông bão, thức dậy cùng tan vỡ
thức dậy cùng lịch sử
mẹ hiền ơi thành phố cũ chiều nay
có tiếng chuông nào rơi như lệ trên tay
trên mặt nước trên mặt người mặt lộ
cho con trở về đứng mê sảng ngó

Nhã Ca
(Nhã Ca Mới)

Gửi bởi: Admin Mar 12 2005, 05:32 PM

Bây Giờ Ở Huế
Trần Văn Hội

Bây giờ ở Huế mùa thu
Cũng đành lá rụng...sương mù chưa em
Nhặt giùm anh sợi tơ mềm
Chút hương hồ cạn ngó sen cuối mùa
Trăm năm như thể trò đùa
Với em thơ dại theo bùa trăng non
Nhớ thăm cỏ rồi dốc mòn
Gió từ thuở ấy gió còn mênh mông
Một mình dừng bước qua sông
Lỡ khi bước ngã giữa dòng ai hay
Em về gió lạnh bàn tay
Dấu trong vạt áo ủ ngày nắng lên.

Gửi bởi: Admin Mar 12 2005, 05:33 PM

Bến Cũ
Tương Phố

Mơ màng An Cựu bến đò xưa,
Xuôi ngược thuyền ai, nước lững lờ;
Ðỉnh Ngự, sông Hương lời ước cũ,
Thông reo, trăng rọi tưởng bao giờ.
Cánh buồm theo ngọn gió xa đưa,
Bên sông năm ấy, ai chờ, chờ ai?
Người đi, đi mãi đi hoài,
Bến xưa trở lại, ngậm ngùi tình xưa,
Trông vời bến cũ, lệ như mưa,
Ân ái đau lòng cảm nghĩa xưa
Năm tháng khôn khuây niềm biệt hận,
Nước non còn để mối tương tư!
Tương tư, ai khách tương tư
Nhớ ai, ai nhớ bây chừ ai đâu?
Nhớ đêm trăng ấy bên cầu
Hỏi nhau nước chảy về đâu, chảy hoài?
Nước non chừ đây mối hận dài,
Giọt hồng lã chã má hồng phai,
Ngày xanh một sớm tình dang dỡ,
Tâm sự muôn vàn giải với ai?
Môi hồng thắm mấy cũng phai,
Má hồng cũng nhạt, tóc dài cũng thưa.
Thủy chung một mối tình xưa,
Vàng phai đá nát, tình xưa vẫn tình!
Lời nguyền trên đá nguyện ba sinh,
Thề với ngày xanh, mái tóc xanh,
Chắp cánh liền cành muôn kiếp hẹn,
Mà duyên dang dở, dở dang mình.
Sông Hương làn nước trong xanh,
Non Bình vẫn nóng trăng thanh đêm rằm;
Thuyền ai, ai khách ôm cần,
Ngùi trông bến cũ âm thầm lệ sa!

(1930)

Gửi bởi: Admin Mar 12 2005, 05:34 PM

Bến Không Thuyền
Lê Nhược Thủy

Em mỗi ngày mỗi mới
Anh mỗi ngày mỗi xưa
Cảm ơn mùa xuân tới
Gợi tình đêm hoang sơ
Có ai đợi ai chờ
Bến không thuyền quạnh quẽ
Chút gió nương nhè nhẹ
Cũng cồn cào thịt da
Em bây giờ rất xa
Như một thời mơ mộng
Câu thơ thường bay bổng
Mà đời cứ lao đao
Thèm một chút ngọt ngào
Rượu thì hoài cay đắng
Đêm từng đêm yên lặng
Mây trời bạc mái đầu...

Gửi bởi: Admin Mar 12 2005, 05:35 PM

Cảm nhận bài thơ: "Một mùa xuân nho nhỏ"

... Mọc giữa dòng sông xanh, một bông hoa tím biếc, ơi con chim chiền chiện, hót chi mà vang trời... Câu hát của nhạc sĩ Trần Hoàn ấy hình như đã in sâu vào trong tâm khảm tôi cứ mỗi độ xuân về...Không biết tôi đã nghe bài hát bao nhiêu lần ,nhưng cứ mỗi lần nghe tôi lại có mỗi cảm xúc khác nhau. Khi tuổi ngày càng một nhiều hơn lại thấy thấm thía từng lời.

Đây là một bài thơ hay và là bài cuối cùng của nhà thơ Thanh Hải mà nhạc sĩ Trần Hoàn rất tâm đắc. Thanh Hải sinh năm 1930 tại Huế. Ông từng là người lính trải qua hai cuộc kháng chiến chống Pháp và chống Mỹ với tư cách là một nhà văn. Những nơi ông đi qua đều thấm đẫm bao hy sinh của đồng đội trong công cuộc giành độc lập tự do. Chính vì thế mà thơ của ông luôn chan chứa tình yêu quê hương, đồng bào, đồng chí.

Vào năm 1980,Thanh Hải đau nặng phải vào bệnh viện Trung ương Huế điều trị tại Khoa Nội. Tuy căn bệnh được các bác sĩ chẩn đoán là không thể qua được nhưng Thanh Hải luôn là một người lạc quan yêu đời. Nằm ở tầng 4 của bệnh viện, những lúc khoẻ, Thanh Hải thường ra ngắm cảnh và làm thơ... Nhưng rồi vào một ngày cuối đông, trời Huế bỗng trở lạnh và mưa lâm thâm... Những người bạn của Thanh Hải nhận được tin như sét đánh: Thanh Hải đã qua đời. Thương tiếc người bạn tài hoa ra đi khi tuổi đời vừa bước sang tuổi 50, mọi người đến viếng và đưa nhà thơ về nơi an nghỉ cuối cùng. Đang lúc làm lễ thì vợ Thanh Hải tìm gặp nhạc sĩ Trần Hoàn và trao cho ông một bài thơ cuối cùng mà Thanh Hải đã sáng tác khi nằm viện vào tháng 11 năm 1980. Đó chính là bài thơ: Một mùa xuân nho nhỏ.

Nỗi thương bạn và niềm cảm xúc trào dâng mãnh liệt, nhạc sĩ Trần Hoàn đã phổ nhạc ngay bài thơ chỉ trong vòng không đầy ba mươi phút và bài hát đó đã được vang lên ngay trong buổi lễ tiễn đưa ấy.

Bài thơ như một lời tự sự, một bức tranh toàn diện của một đất nước vừa trải qua cuộc chiến tranh khốc liệt đang từng ngày hồi sinh:

Mọc giữa dòng sông xanh
Một bông hoa tím biếc
Ơi con chim chiền chiện
Hót chi mà vang trời
Từng giọt long lanh rơi
Tôi đưa tay tôi hứng

Một bông hoa mọc giữa dòng sông, một tiếng chim hót, một giọt sương long lanh rơi... Những điều trông thật đơn giản. Nhưng tất cả đang báo hiệu một mùa xuân về, một sắc thái đất trời đang đổi thay:

Mùa xuân người cầm súng
Lộc giắt đầy trên lưng
Mùa xuân người ra đồng
Lộc trải dài nương mạ
Tất cả như hối hả
Tất cả như xôn xao

Qua chiến tranh, mọi người đều chung tay góp sức xây dựng lại quê hương sau những đau thương mất mát. Ai cũng có nhiệm vụ của mình: người lính tiếp tục bảo vệ quê hương, người nông dân ra đồng làm nên hạt lúa. Bởi:

Đất nước bốn nghìn năm
Vất vả và gian lao
Đất nước như vì sao
Cứ đi lên phía trước

Một đất nước hàng nghìn năm gian khổ nhưng không bao giờ chịu khuất phục, cam chịu làm nô lệ. Tất cả vì độc lập tự do cho dù phải hy sinh tất cả. Nay trong hoà bình phải tự mình khắc phục, vươn lên:

Ta làm con chim hót
Ta làm một nhành hoa
Ta nhập trong hoà ca
Một nốt trầm xao xuyến

Hãy cố gắng hoàn thành nhiệm vụ của mình dù là những việc rất nhỏ miễn là công việc đó có ích. Dù chỉ là một tiếng chim hót ban mai, một nhành hoa trong sương sớm, một nốt trầm trong dàn đồng ca có khi không ai biết đến nhưng nó luôn đóng một vai trò, một vị trí cần thiết cho cuộc sống:

Một mùa xuân nho nhỏ
Lặng lẽ dâng cho đời
Dù là tuổi hai mươi
Dù là khi tóc bạc

Cuộc sống như một dòng chảy không ngừng, những điều phía trước đều là những tương lai. Ai cũng có những hoài bão, những khát khao trong cuộc sống. Nhưng muốn gặt hái được một điều tốt đẹp ngày mai thì hôm nay ta phải bắt tay vào việc, không đợi chờ, không ỷ lại... Bởi tất cả những sự thành công đều ẩn chứa những mồ hôi và nước mắt. Phải biết bắt đầu những việc mới trông thật là nhỏ nhặt. Đừng vội khoe khoang, tuyên bố, hay ôm đồm những việc to tát nếu như những việc nhỏ chúng ta chưa hoàn thành...

Đã hơn hai mươi mùa xuân trôi qua kể từ ngày bài hát: Một mùa xuân nho nhỏ ra đời, bài hát đã chiếm lĩnh bao tâm hồn, làm rung động bao trái tim người nghe bởi từng vần thơ, nốt nhạc hàm chứa một ý nghĩa triết lý sống đơn giản mà sâu sắc.

Một mùa xuân nho nhỏ luôn là một lời nhắc nhở mọi người luôn sống có lý tưởng, có mục đích: Hãy đóng góp sức mình hơn nữa cho gia đình, xã hội. Hãy cố gắng bắt đầu bằng những việc thật nhỏ, thật nhỏ thôi nhưng có ích lợi, hiệu quả.

Nhỏ nhoi như một tiếng chim hót, một nhành hoa, một nốt nhạc nhưng bằng tiếng chim ấy, bông hoa ấy, nốt nhạc ấy đã báo hiệu một mùa xuân về, một niềm vui đến với bao người...

(Báo Đà Nẵng)

Gửi bởi: Admin Mar 12 2005, 05:36 PM

Cánh Hạc Nội Thành
Thái Tú Hạp

một chút tình cho Huế
mai người lỗi hẹn về không
tóc xưa mấy ngọn chờ mong cõi nào
nghe giòng sông trắng chiêm bao
lời thiên cổ rụng đôi bờ càn khôn
tình nhung nhớ cũng phù vân
cành trơ lá úa chiều lang bạc này
ta còn hiu hắt ta đây
đời trăm ngõ trúc sầu ray rứt hoài
mai đành đọan nỗi bi ai
lá xuôi dòng nước nhạt phai dáng chờ
ta về đốt lửa hư vô
lần trang tình sử hoen mờ dấu em
dẫu xa cách bóng chim ngàn
lòng xưa sau vẫn nguyện son sắt tình
Huế bây chừ - Huế lặng thinh
em như cánh hạc nội thành sương khuya

Thái Tú Hạp
(Hạt Bụi Nào Bay Qua

Gửi bởi: Admin Mar 12 2005, 05:38 PM

Chia Tay Với Huế
Khương Hà

Thôi nhé Huế giờ ta về phương Nam
Cơn mưa cuối cùng tiễn ta đi trên chuyến xe ồn ã
Chỉ ngày mai, ngày mai thôi... Tất cả
sẽ trở thành hôm qua

Ta xin giữ lại cành phong non
giữa một đêm mùa xuân
lang thang trên đường Lê Lợi
Xin giữ lại cánh hoa hoàng hậu
sau cơn mưa
tím lịm trời chiều
Xin giữ lại khoảnh khắc nào
tỏa sáng
Chiếc hoa đăng
trôi dạt
dưới chân cầu...

Ta xin giữ lại tiếng chuông nhà thờ Phú Cam
đổ dài trên con dốc nhỏ
Tiếng chuông mềm mại như dòng Hương
xâu chuỗi trái tim người
trang sức lên tường thành lịch sử
Xin giữ lại câu hát nam ai nam bình
vọng giữa chiều hoài cổ
Nơi thâm sâu sông núi khẽ chuyển mình

Ta xin giữ lại ánh mắt tiễn đưa ngoài khung cửa kính
Mưa ướt nhòe giây phút chia xa
Xin còn lại chút Huế trong vòng tay vội vã
Vì ngày mai người cũng ở phía hôm qua...

Thôi nhé Huế, ta về phương Nam
Cơn mưa cuối cùng...

Gửi bởi: Admin Mar 12 2005, 05:39 PM

Chiều Hương Giang
Nguyễn Khoa Ðiềm

Sau chiều nay, còn buổi chiều khác nữa
Có thể mây cao, có thể nắng vàng
Cơn gió thổi những buổi chiều tới
Tóc bao người bay rợi cả không gian
Nhưng chiều nay còn bò gặm cỏ
Bên giòng sông như chưa biết chiều tan
Tôi với nó lặng im bè bạn
Mắt nó nhìn dìu dịu nước Hương Giang
Những buổi chiều, những buổi chiều quê hương
Tôi đã sống và tôi chưa được sống...
Nhưng chiều nay vô tình trong nắng muộn
Mắt tôi nhìn trong suốt nước Hương Giang.

Gửi bởi: Admin Mar 12 2005, 05:40 PM

Chiều Trên Chiếc Cầu Quê Hương
Trần Hoan Trinh

Tôi lớn lên bên một dòng sông
Nơi có tơ bay những chiều gió chớm
Nơi có chiếc cầu nghìn năm lưu luyến
Có con trăng chờ đợi đêm về
Có đỉnh núi buồn đợi áng mây che
Có tiếng ve ran những ngày nóng nực
Có những đêm mưa buồn thúi ruột
Có những chiều gió lạnh cắt da
Có những nụ cười như gần như xa
Có những ấp e như thương như nhớ
Có những mắt nhìn như mời như chối
Những bâng khuâng nửa hẹn nửa hò
Ðẹp vô cùng như một bài thơ….

Tôi lớn lên và tôi bỏ đi
Ði tít mù tăm không hề nghoảnh mặt
Ði cuối chân mây đi cùng trời đất
Ði lang thang chiều biển đêm rừng
Bỏ cả cuộc đời ở lại sau lưng
Bạn bè gần xa anh em ruột thịt
Gió dịu mây hiền non xanh nước biếc
Ði kiếm đi tìm ảo ảnh phù hoa
Theo đuổi miệt mài nhan sắc kiêu sa
Phú quý bọt bèo công danh lận đận
Khi đứng lại thấy mình tan biến
Vào hư vô gió loạn mưa cuồng
Ngẩn ngơ nhìn khói sóng hoàng hôn ……

Xin trở về tìm lại vầng trăng
Ðêm nào rất xa trải vàng thảm cỏ
Xin trở về quê hương thương nhớ
Nghìn năm mây bay nghìn thuở đợi chờ
Tay vịn vai cầu kiếm một vần thơ...

Gửi bởi: Admin Mar 12 2005, 05:41 PM

Ðây Thôn Vĩ Dạ
Hàn Mặc Tử

sao anh không về chơi thôn Vĩ
nhìn nắng hàng cau nắng mới lên
nhà ai mướt quá xanh như ngọc
lá trúc che ngang mặt chữ điền
gió theo lối gió mây đường mây
dòng nước buồn thiu hoa bắp lay
thuyền ai đậu bến sông trăng đó
có chở trăng về kịp tối nay ?
mơ khách đường xa, khách đường xa
áo em trắng quá nhìn không ra
ở đây sương khói mờ nhân ảnh
ai biết tình ai có đậm đà ?

Gửi bởi: Admin Mar 12 2005, 05:41 PM

Tôn Nữ Thanh Hằng
Nguyên Sa

gặp em Tôn Nữ Thanh Hằng
anh vô triều đại Công Tằng Nữ Tôn
lúc vô thấy núi thấy non
khi về nhớ nốt ruồi son tuyệt vời
tuốt trong đại nội trăng soi
chánh cung lại có nụ cười thứ phi
mắt còn dấu một tiếng tỳ
lặng không cũng vẫn dư thừa âm ba
cảm ơn điện cấm thành khuya
cơn mưa đầu hạ em vừa cho anh

Nguyên Sa

Gửi bởi: Admin Mar 12 2005, 05:42 PM

Ðẹp Và Thơ
Nam Trân

thuyền nam đủng đỉnh sau hàng phượng
cô gái Kim Luông yểu điệu chèo
tôi xuống thuyền cô, cô chẳng biết
rằng Thơ rằng Ðẹp phải tìm theo
thuyền qua đến bến cô lui lại
vẩy chiếc chèo ngang : giọt nước gieo
đăm đăm mắt mỏi vì chèo
chèo cô quấy nước trong veo giữa dòng
biết không ? cô hỡi, biết không ?
chèo cô còn quấy, sóng lòng còn xao !

Gửi bởi: Admin Mar 12 2005, 05:45 PM

Ðường Sang Vỹ Dạ
Nguyễn Ðức Mậu

bỗng dưng thơm mát một trời
mùi hương mách nẻo hoa cười ngây thơ
cho anh dừng lại sững sờ
đường sang Vỹ Dạ đâu ngờ mùa sen
bỗng dưng cây trúc làm duyên
để rơi chiếc nón treo nghiêng trên cành
cho anh nghe tiếng ngọt lành
tóc dài lẫn với lá xanh thẹn thò
bỗng dưng gặp một con đò
áo màu, nón trắng đôi bờ chào nhau
cho anh mai có về đâu
nhớ sông Hương lại tìm câu mái nhì
bỗng dưng ngọn gió thầm thì
trời xanh thoáng một nét gì mến yêu
cho anh lắng tiếng chim kêu
ở bông phượng nở buổi chiều trên cây

Nguyễn Ðức Mậu
(Lục Bát Tình / VN 1997)

Gửi bởi: Admin Mar 12 2005, 05:45 PM

Gái Huế
Phan Xuân Sinh

Huế có em của một thời xe đạp
quanh đi quẩn lại những con đường
mà cũng chính em cho ta tuột dốc
Ðàn Nan Giao đầu cúi xuống sông
biết thuở nào, một thuở lừa Thượng Tứ
dù cao tay ta cũng ngã dưới chân
đáng đời cho một tên lãng tử
hợm mình muốn quất ngựa truy phong
em đâu thể cao bay xa chạy
ta rượt hoài như một thuở khùng điên
cũng có lúc em quay đầu ngó lại
là lòng ta bỗng chợt thấy bình yên
rồi cũng chính em bỏ trò chơi cũ
khép mình lên một gái thâm cung
là cái lúc ngựa hí vang dong ruỗi
phóng mình trong gío bụi mịt mùng
Huế không có em nên Huế buồn rười rượi
mà ta đây thành một đứa thất tình...

Gửi bởi: Admin Mar 12 2005, 05:46 PM

Gặp Một Người Nghi Rất Huế
Luân Hoán

có phải em là Công Tằng Tôn Nữ...
vừa liếc qua ta đã nhận ra ngay
đôi mắt Huế hữu duyên vì biết háy
nét đài trang trong dáng nhíu lông mày
vẫn lộng lẫy hai bàn chân líu quíu
giữ cửa đời khép nép vấp lên nhau
áo dài trắng bỏ quên trong thành nội
lúng túng tay hồng ,thừa trước dư sau
ta xin lỗi từng người cùng đợi buýt
tiến lên dần và đứng sát lưng em
áo nỉ xanh khăn len choàng mấy lớp
vẫn ngây ngây mùi da thịt kinh thành
em linh tính hay tình cờ quay lại
ta có lầm không đó hỡi Thừa Thiên
đôi mắt đen ai dạy em háy nguýt
ta bụi đời bỗng chốc mất tự nhiên
môi muốn hỏi, mắt muốn chào, nhưng ngại
em trang nghiêm kiểu cách một thời xưa
quanh quẩn ngó, rồi dòm ta, đánh gía
'thằng cha này sao nhớn nhác khó ưa ?'
đơn giản thế? chớ em không phát giác ?
trong mắt ta trường Quốc Học trang nghiêm
nơi em đã có một thời ngong ngóng
một cái gì đã làm mới trái tim em
cũng chẳng thấy kệ sách dài Ưng Hạ
mùi ô mai vướng bìa sách giáo khoa
trang báo mới thơm bài thơ rất lạ
đã thay em vơ vẩn thở ra
cũng chẳng thấy những góc bàn ấm cúng
hương cà phê chen hương tóc cô Dung
chưa biết yêu cớ sao như hờn giận
hay vô duyên ghen bóng gío không chừng !
còn nhiều nữa có cả ngàn hình ảnh
sáng Bao Vinh chiều Thượng Tứ theo người
đã mấy bận lẽo đẽo về Mang Cá
Phu Vân Lâu mưa vuốt mặt trông trời
xin hãy nói cho ta nghe ' răng rứa'
còn trên môi đang chôn dưới màu son
tui đâu dám làm O buồn đó nợ
bởi gặp O, Huế chợt sống trong hồn

Luân Hoán
(Ðưa Nhau Về Ðến Ðâu)

Gửi bởi: Admin Mar 12 2005, 05:47 PM

Giời Mưa Ở Huế
Nguyễn Bính

giời mưa ở Huế sao buồn thế
cứ kéo dài ra đến mấy ngày
thềm cũ nôn nao đàn kiến đói
giời mờ ngao ngán một loài mây
Trường Tiền vắng ngắt người qua lại
Ðập Ðá mênh mang bến nước đầy
đò vắng khách chơi nằm bát úp
thu về lại giở gío heo may
chúng tôi hai đứa xa Hà Nội
bốn tháng hình như kém mấy ngày
lăn lóc có dư mười mấy tỉnh
để rồi nằm mốc ở nơi đây
thuốc lào hút mãi người ra khói
thơ đọc suông tình hết cả hay
túi rỗng nợ nần như Chúa Chổm
áo quần trộm mướn, túng đồ thay
hàng xóm có người con gái lẻ
ý chừng duyên nợ với nhau đây
chao ôi ! ba bốn tao ân ái
đã đủ tan tành một kiếp trai
tôi rờn rợn lắm giai nhân ạ
đành phụ nhau thôi, kẻo đến ngày
khăn gói gió đưa sang xcứ lạ
ai cười cho được lúc chia tay ?
giời mưa xứ Huế sao buồn thế
cứ kéo dài ra đến mấy ngày
xa xôi ai nhớ mà thương nhớ
mà nhớ mà thương đến thế này
cố nhân chẳng khóa buồng xuân lại
vung vãi ân tình khắp đó đây
mưa chiều, nắng sớm, người ta bảo
cả đến ông giời cũng đổi thay !
gia đình dọn cả lên Hà Nội
buôn bán loanh quanh bỏ cấy cày
'anh em cánh nhạn người nam bắc
tâm sự hồn quyên lệ ngắn dài...'
giời mưa xứ Huế sao buồn thế
cứ kéo dài ra đến mấy ngày
hôm qua còn sót hơn đồng bạc
hai đứa bàn nhau uống rượu say
nón lá áo tơi ra quán chợ
trơ vơ trên bến nước sông đầy
sầu nghiêng mái quán mưa tong tả
chén ứa men lành, lạnh ngón tay
ôn lại những ngày mưa gió cũ
những chiều quán trọ, những đêm say
người quen nhắc lại từng tên một
kể lại từng nơi đặt dấu giày
trôi giạt dám mong gì vấn vít
sòng đời thua nhẵn cả thơ ngây
tỉ tê gợi nhớ niềm tâm sự
cúi mặt soi gương chén rượu đầy
bốn mắt nhuộn chung màu lữ thứ
đôi lòng hòa một vị chua cay
đứa thương cha yếu thằng thương mẹ
cha mẹ chiều chiều...con nước mây
hoa rao bán nhụy tình nên vợ
chim nửa bình minh bóng trúc gầy
không hiểu vì đâu hai đứa lại
chung lưng làm một chuyến đi đầy ?
giời mưa ở Huế sao buốn thế ?
cứ kéo dài ra đến mấy ngày...
mai đây bỏ Huế rồi quên Huế
quên được làm sao bữa rượu này ?

Huế 1941
Nguyễn Bính
(150 bài thơ tình Nguyễn Bính)

Gửi bởi: Admin Mar 12 2005, 05:48 PM

Gửi Huế
Thi Vũ

mặc áo hoàng hôn vào đêm soi trăng
con sông rùng mình khua hàng vảy trắng
khi trở về đầu mọc đầy hoa lau
hỏi quanh trời đâu những giàn hoa nắng
chim của thời hót nhụy mướt bên hiên
cơn gió thổi lá xa cành vĩnh viễn
tai trông chờ một tiếng đập con tim
nơi giúi đỏ đã hườm chưa bông hiện
bóng hình em cuối bến dạt xa đò
ai phơi áo trong sương từng giọt đỏ
người lớp lớp không người trai năm cũ
ước thề chi tàn lạnh một bình tro
triều đã dậy cuốn theo triều vỡ đỗ
thành xưa còn nguyên vẹn giải khăn sô
xin chớ khóc vì lới ta đã hứa
đưa trăng về cho núi giữ kinh đô

Paris 19.10.1985

Gửi bởi: Admin Mar 12 2005, 05:48 PM

Hai Miền Thương
Tường Linh
Nhớ hai miền Huế - Quảng


Nửa đêm tôi choàng dậy
Tiếc hoài một giấc mơ …
Trời khuya vắng lặng, trăng mờ
Xóm chài thiêm thiếp bên bờ Cửu Long …

Ra đi một sớm mai hồng
Bỏ lại sau xe những màu khăn vẫy biệt
Ờ nhỉ, sao mà tha thiết
Ngọt sao những mẩu ân tình!
Tôi nhớ về đất Huế xinh xinh
Có người em nghiêng nghiêng vành nón lá
Áo tím, áo lam rập rờn nắng hạ
Em dịu lành như dáng trúc Kim Long
An Cựu triền miên nắng """từ phạm húy"""c, mưa trong
Chiều văng vẳng tiếng chuông chùa Thiên Mụ
Dòng Hương giang ngày nay, chuyện cũ
Duyên nào trao qua mấy nhịp Trường Tiền
Những bình minh chấp chới cánh chim hiền
Ai nỡ cấm thơ ca tình Vỹ Dạ?
Trang kí ức giờ đây còn rõ quá:
Những chiều buồn bước ngược dốc Nam Giao
Ngày tôi đi, đường rải xác hoa đào
Ai thỏ thẻ: trông anh ngày trở lại.

Quê hương tôi bên ni đèo Hải
Nhấp nhô bóng thuyền cửa Đại
Già nua nếp phố Hội An
Ngũ Hành Sơn năm cụm ngóng sông Hàn
Chùa Non Nước trầm tư hương khói quyện.
Đêm Đà Nẵng vọng về cơn sóng biển
Bún chợ Chùa thương nước mắm Nam Ô
Tôi về Trung Phước giữa mùa ngô
Thăm quê ngoại Đại Bình cam đỏ ối
Sơm Duy Xuyên tơ vàng giăng nghẽn lối
Chiều Điện Bàn xe đạp nước thay mưa
Sông Thu chẳng thiếu đò đưa
Bùi khoai Tiên Đõa, mát dừa Kiến Tân
Quế Sơn núi liếp mấy tầng
Thương bòn bon Đại Lộc, nhớ rượu cần Trà My.

Một người đi, vạn người đi
Đưa chân tám hướng mà ghi vết đời
Thủy triều sông Cửu đầy, vơi
Nước tìm biển cả, tình người tìm nhau
Hai miền thương, một nhịp cầu
Ga xưa còn nhớ con tàu viễn phương?

Tiền Giang, mùa măng cụt 1958

Gửi bởi: Admin Mar 12 2005, 05:49 PM

Huế, chút niềm riêng
Cao Văn Quảng

Trong biếc êm đềm dòng Hương xa khơi
Ngự Bình xanh hiu quạnh ngóng phương trời
Mây cứ trắng, chưa bao giờ trắng thế
Tiếng chuông chùa Thiên Mụ vọng hồn tôi
Phố rộn rã mà sớm chiều yên ả?
Những con đường u tịch bóng thời gian
Thông vẫn hát trên núi đồi Vọng Cảnh
Hồ Tịnh Tâm sen nở có mênh mang?
Huế vẫn Huế- có chút gì lặng lẽ
Chút niềm riêng khi nắng ửng, sương tan?
Thành quách đứng, màu đất rêu vạn cổ
Câu thơ xưa, cung điện cũ mơ màng...
Về với Huế mà nghe lòng thương Huế
Mang mang sầu An Cựu với Kim Long
Tiếng ai hát bâng khuâng chiều Vỹ Dạ
Mai xa rồi ai biết nhớ hay không?

Gửi bởi: Admin Mar 12 2005, 05:50 PM

Huế Buồn Chi
Hoàng Xuân Sơn

Huế buồn chi, huế không vui
Huế O ở lại, Huế tôi đoạn đành
O đau sương khói một mình
tui đi ray rứt Nội thành tái tê
Huế buồn chi, tội rứa thê
tình xưa nghĩa cũ ngó về tựa nương
Huế ơi mộng với đường trường
Kim Luông, Vỹ Dạ, dòng Hương có còn
trèo tình lên núi mà thương
cỏ cây chất ngất phố phường ở mô ?
Huế chừ cách mấy triệu O
mưa qua cửa Thượng chiều co bến Thừa
Hoàng Xuân Sơn

(Viễn Phố)

Gửi bởi: Admin Mar 12 2005, 05:51 PM

Huế Ða Tình
Bích Khê

thu về lạnh sắc tà dương
hoàng cung chừng đã hơi hương bay dần
Thuận An khuất bóng hoàng hôn
gió bao giờ thổi lại hồn tràng giang
nơi đây rụng đỏ lá vàng
lăng vua xa lắm, dặm đàng nhạt xanh
dòng Hương in gái nguyên lành
lá thuyền du khách thanh thanh tiếng đờn
Vỹ Dạ thôn, Vỹ Dạ thôn
biếc che cành trúc không buồn mà say
non xa trăng đã tròn đầy
em ơi để mặc lòng ngây lên mùa

Bích Khê

Gửi bởi: Admin Mar 12 2005, 05:52 PM

Trong Ðôi Mắt Huế
Ðông Hồ

dòng sông Hương chảy lặng lờ
ngàn thông núi Ngự đứng như mơ
gió cầu vướng áo nàng Tôn Nữ
quai lỏng nghiêng vành chiếc nón thơ
mơ mộng giai nhân buông mắt nhìn
lâu đài cung điện bóng xa in
trên nền rực rỡ vinh quang cũ
cờ biển nghìn xưa bóng khải triều
ngùi ngậm giai nhân khẽ thở dài
nắng chiều ngã tía sắc lâu đài
gượng cười trong nét vàng son cũ
như ả cung tần tuổi nhạt phai
lá liễu lơ thơ mưa thuý dịch
bông đào e ấp gió đan đình
vàng xây ngọc dựng nền vương bá
một ánh tàn xuân nổi mỏng manh

1939
Ðông Hồ

Gửi bởi: Admin Mar 12 2005, 05:53 PM

Hương Thủy
Hà Nguyên Dũng

khi chiếc ngai vàng đặt ở Thừa Thiên
một ít sông Hương mang dòng Tôn Nữ
một ít sông Hương mang nguồn trôi tứ xứ
qua dòng trong, rạch """từ phạm húy"""c, bến lở bồi...
khi ta lang thang trên những ngọn đồi
của thành phố lậm nỗi buồn sương gió
ta bắt gặp trong màu hoa sắc cỏ
dáng nước đi nghèn nghẹn dưới chân đồi
là sông Hương ?
không !
em chỉ là một chút sông Hương thôi
sao em chảy chi giữa bờ đời gai góc
để ta mở hai bờ môi mật ngọt
em chảy vào kẻo lấm bụi trần ai
nghe trong em có tiếng thở dài
làm trái tim ta đau thắt
bao trận bão đã không làm xây xát
lại rung lên bởi một nỗi đau thầm
ta loay hoay trong cái hạn trăm năm
em muôn thuở chảy tìm nơi muôn thuở
dáng nước đã xa mà như vẫn ở
ta tuy còn nhưng đã hết trong em !

Gửi bởi: Admin Mar 12 2005, 05:54 PM

Kỷ Niệm Xanh
Hồ Ðắc Thiếu Anh

đêm đốt lửa cháy bùng thương nhớ
nhớ nhớ người, nhớ nhớ quê hương
ngoài nớ trong ni mấy dặm đường trường
xa xôi quá làm răng về em hỉ ?
ơi Trường Tiền , ơi sáu vài tri kỷ
còn nhớ không dáng liễu thẫn thờ qua
ơi con đường Lê Lợi phượng giăng hoa
và những buồi tan trường thương thương quá
chiều Vỹ Dạ nắng vàng xen kẽ lá
rủ nhau về rộn rã tiếng thơ
bến đò xưa Thừa Phủ có trông chờ
người con gái ngẩn ngơ chèo lộn nhịp
đường vô Nội ai nhặt xoài rụng chín
cười tranh nhau, cười nhăn mặt xoài chua
chừ Kim Long mùa mít đã chín chưa
đồi sim tím có còn ai hò hẹn ?
chùa Linh Mụ em có thường hay đến
để nguyện cầu quê mẹ hết long đong
'lòng cuồng điên ví nhớ' những đêm đông
say tiếng hát quên cả trời rét mướt
thời thơ ấu như dãi mây óng mượt
ta cuộn tròn và khăn gói mang theo
yêu làm sao thời buổi nhỏ trèo leo
và những quả cam sành mình hái trộm
bưởi, thanh trà, mẹ vẫn lồng cho lớn
chừ mẹ đi không biết có ai trông
hỏi thăm em còn thấy bóng trăng trong
bên giếng nước với hai người tri kỷ
nì, trước nhà có mấy giàn thiên lý
hẹn ngày về mình hái nấu canh tôm
cây khế sau hè hôm trước mẹ lôn
ra dòm thử đã trổ hoa chưa rứa ?
em có nhớ hay về thăm ruộng lúa
nhặt giùm ta vài tép trổ đòng đòng
nếp năm ni ngoài nớ được mùa không ?
thèm chi lạ miếng xôi nghèo nếp mới
quê hương đó những bàn tay vun xới
như vú hồng căng sữa mẹ cho con
như búng cơm mẹ cố mớm cho tròn
như lóng mía mẹ lom khom róc vỏ
đàn con mẹ lớn khi mô không rõ
chừ đứa còn đứa mất đứa ra đi
dòng sông sâu muôn thuở hãy còn ghi
lời hẹn ước thuyền qua cùng năm tháng
nhớ nhớ nhớ nhớ mùa xuân nắng ấm
nhớ hạ buồn phượng vĩ nở chia xa
nhớ thu buồn nhớ đông lạnh buốt da
và nhớ hết những yên bình xưa cũ
tình thơ mặn trên bờ môi hoài cổ
soãi mắt buồn mòn mõi cố nhân ơi

Hồ Ðắc Thiếu Anh
(Mênh Mông Chiều - 1992)

Gửi bởi: Admin Mar 12 2005, 05:55 PM

Lá Thư Về Huế
Thanh Thanh

tui biết ngoài miềng* bậu đợi cánh chim xanh
mang lại tin lành của người ngàn dặm ngái
thắp một tuần hương, vọng mươi phương bậu vái
cho kẻ xa nhà mau trở lại quê hương
có thuở đời mô eng với ả đương thương
tạm cách đôi đường mà tình thường nỏ* sợ
ánh sáng phồn hoa rạng lòa nơi phố chợ
ai bảo chưa hề quyến dỗ khách thiêu thân !
bước tới ni bấn loạn cả tâm thần
cuộc sống quay cuồng như tuồng chong chóng lượn
phải đuổi xua ngay những tình vay , ý mượn
để vượt theo đà tiến tới với người ta
chừ tã răng ra tất cả vẻ nguy nga
đô thị Sài Gòn, hòn minh châu bất diệt
vô thấu miền Nam mì* càng yêu nước Việt
nhưng cũng lại càng thương nhớ Huế trung nguyên
thiếu một sông Hương với sáu nhịp Trường Tiền
vành nón bài thơ nghiêng duyên ngày bốn bận
áo trắng líu lo, ngàn o như rứa lận,
mui má lên hường, phổi nở, dáng đi thanh
thiếu một Ngự Bình sau meó trước tròn vanh
nước mắm chan canh, bánh bèo chèo mấy chục
An Cựu điềm trời hễ mưa trong nắng """từ phạm húy"""c
lăng tẩm, chùa chiền thúc gịuc gót nhàn lâm
nhớ quá đi thôi, dào dạt ý tình câm
nhắn bậu kiên tâm chờ tui ngày tái hợp
mai mốt tìm về giữa lòng quê thắm ngợp
sẽ viết trăm bài thơ Huế đẹp hơn ri...
miềng:mình/ nỏ:không / mì:mới (thổ ngữ)

Thanh Thanh
(Một Thời Lưu Lạc/ttt/USA)

Gửi bởi: Admin Mar 12 2005, 05:55 PM

Lục Bát Thời Ở Huế
Luân Hoán

1.
tôi dân Mì Quảng chính tông
ngơ ngơ trên một bến sông gọi đò
bớ cô em gái Bún Bò
bên ni, bên nớ bên mô Hương Trà ?
dụi hoài mắt, nhận không ra
xanh cây xanh nước xanh tà áo bay
ánh lên trong cõi xanh này
lòng con mắt Huế sắp đầy đọa tôi
2.
tôi đi qua cầu Tràng Tiền
nắng theo làm bóng tôi nghiêng xuống cầu
biết rằng
chưa biết đi đâu
tôi đi chầm chậm trong màu áo bay
thướt tha trắng nõn như mây
hồn tôi chới với, nương mây qua cầu
bây chừ
đã biết đi đâu
vườn xanh Vỹ Dạ theo hầu hạ theo
3.
thuê nhà trước hồ Tịnh Tâm
làm thơ tán gái quanh năm đâm ghiền
mơ mơ mộng mộng triền miên
tương tư lẩm cẩm đảo điên điệu vần
nghêng ngang làm gã phong trần
đi mây """từ phạm húy"""ng trán, về chân đá trời
thế gian chỉ một cái tôi
khi em tinh nghịch liếc cười vu vơ
4.
quả nhiên danh bất hư truyền
em là con gái Thừa Thiên rặc nòi
mi xanh má đỏ chân dài
đánh tôi một chưởng rớt đài như không
mặc dù tôi, một mãnh long
vừa qua sông đã mất lòng ,mất tim
ẩn thân trong chái thơ tình
vận công tôi chữa trị mình đã lâu
bây chừ đau vẫn còn đau
gặp em trọ trẹ cúi đầu chào thua
5.
thút tha thút thít mưa hoài
lắc leo đèn úa sông dài bóng tôi
buông màn nghe cái tôi trôi
cùng vuông chiếu ố mồ hôi em nồng
em từ Ðại Lược Kim Long
thả đời qua những nhánh sông qua ngày ?
thôi thì nằm với nhau đây
kệ sông nước chảy mưa đầy bóng đêm
bùn rong, thở, xót xa em
đời bao nhiêu bận lênh đênh thế này ?
thì thôi, nằm dỗ nhau say
cần chi nhìn rõ mặt mày hở em ?
6.
hăm ba Huế cúng cô hồn
cúng tôi luôn thể ,
mất
còn
như nhau
hỗm rày, tôi trầm trọng đau
vì vương đôi mắt dao cau Từ Ðàm
sáng nay cảm thấy rõ ràng
tôi đang hấp hối dưới bàn chân em
cúng tôi, xin cúng trái tim
cúng tôi, xin cúng trái tim chân tình
7.
em quê Thế Miếu thật sao ?
đào tiên xứ ấy thảo nào quá ngon
thôi mà, đừng tô môi son
cho tôi hôn mãi hương thơm của đào
định về Mỹ Lợi hôm nào ?
Hương Cần, quít cũng ngọt ngào lắm em
càng ăn càng thấy thòm thèm
cứ y như cặp môi em ấy mà
về mô cho nắng ăn da
Nguyệt Biều xẻ sẵn thanh trà ,mời em
muối trộn ớt hiểm ăn kèm
em nhai nhỏ nhẹ kẻo mềm lòng ta....
8.
Công Tằng Tôn Nữ ...tiểu thư
loay hoay lẫn trốn lòng tôi sao đành
lá xanh, tôi thuộc từng cành
đường Lê Lợi hẹn để dành che em
vẫn từ Ðập Ðá rong lên
vẫn từ Ðồng Khánh lênh đênh lộn về
Công Tằng Tôn Nữ... tê tề
cảm ơn trời đất bốn bề thần linh
đã cho tôi những nhân tình

Luân Hoán
(Cảm Ơn Ðất Ðá Trổ Thơ....1991

Gửi bởi: Admin Mar 12 2005, 05:56 PM

Nhớ Bạn
Nguyễn Duy

tôi về xứ Huế mưa sa
em ơi Ðồng Khánh đã là ngày xưa
tôi về xứ Huế chiều mưa
em ơi áo trắng bây giờ ở đâu
bến Tuần loáng thoáng hàng dâu
em xa vườn lựu từ lâu lắm rồi
lá mòn đá cuội rong chơi
lơ thơ trắng dưới chân đồi hoa mơ
lan báo hỉ nở tình cờ
bông ngô đồng rụng xuống bờ Hương giang
chợ chiều Bến Ngự chưa tan
ai đi ngược dốc Phú Cam một mình

1976
Nguyễn Duy
(T/t Lục Bát Việt Nam / 1994)

Gửi bởi: Admin Mar 12 2005, 05:56 PM

Rượu Huế Uống Ở Hội An
Hoàng Lộc

ngươi đưa cả Huế vào trong này
(gió bấc đã vào mấy bữa nay!)
lại bảo lâu hung mới gặp bạn
vài ly - phải cạn vài ly đầy
thiệt đã lâu hung mới thấy bạn
vài ly - cứ rót vài ly tràn
mừng ta : chính cống rượu Ðá Bạc
mà cũng theo người đãi Hội An
hỏi ngươi thử Huế hư hao mấy
ngươi chỉ cười, che hướng gió trời
chẳng lẽ mây chiều trên đỉnh Ngự
lắm lần thương cẩu, chẳng buồn trôi ?
muốn hỏi trăng còn soi đại nội
hồ Tịnh Tâm, tâm dễ lặng lờ
để lòng ghé viếng lăng Tự Ðức
đọc ngàn lần mới mãi câu thơ
ngươi có từng qua Ðồng Khánh cũ
nhắn giùm ta thuở Huế mù sương
những tiểu thơ Nguyễn khoa, Hồ đắc...
áo còn ngát nõn một dòng hương ?
ôi Huế trăm điều ta muốn hỏi
từ khi nắng sớm trở mưa mùa
ngươi bảo Huế chìm trong cốc rượu
uống tràn sẽ thấm nỗi niềm xưa
ngươi rót Huế vào chiều Hội An
giọng trong cao ra chiều phố cổ
tóc trắng Thừa Thiên bạc Quảng Nam...

1993
Hoàng Lộc
(Qua Mấy Trời Sương Mưa - 1999)

Gửi bởi: Admin Mar 12 2005, 05:57 PM

Sâu Con Mắt Nhớ
Nguyễn Hữu Thụy

giữa cõi thực thường vẽ vời thêm mộng
khiến ta giờ gặp lại dấu yêu xưa
giọng Huế ngọt ngào co thắt sợi mưa
đêm báo bão nhuần hai tháng tám
bay bỗng lời thơ trong làn hơi ấm
giọng Huế dìu người 'qua mấy ngõ hoa'
chừ con thương O răng dám nói ra
phớt tỉnh nhìn trời ai mô có biết
cả dòng sông Hương như đang chảy miết
lũ rối bời lòng tình Huế quanh co
phơ phất mùa ngâu lơ lửng câu hò
giọng Huế đò đưa qua từng bến vắng
tàn hết cơn mưa, mai là dĩ vãng
còn hạt tình hồng vươn nắng lên xanh
xa trắng ước mơ theo gió đa tình
giọng Huế ru hồn sâu con mắt nhớ

Nguyễn Hữu Thuỵ
(Hoa Tim/ 1997)

Gửi bởi: Admin Mar 12 2005, 05:57 PM

Sông Hương
Nguyễn Ðức Bạt Ngàn

trong nắng sớm em vừa trổi giọng
tiếng dội trào hôn ngấn nước đang gieo
ngày thúc đuổi ngày lăn trườn ước vọng
bên kia trời sương khói cũ bay theo
sum họp đó biết qua niềm hờn giận
đôi chân rung từ vạn lý ai chờ
cùng ngã qụi em giữa vời lận đận
ngàn lá thơm chia rẽ mộng hai bờ
mùa hạ chảy theo thu đầu lãng mạn
tình hoài em rủ xuống tóc mông lung
anh ngồi uống những mạch đời đã cạn
chờ mong nhau dù phiêu lạc muôn trùng
em đưa tiếng thôi giọng hò đã bặt
anh đưa tin tình mất dấu phương mô
nước vẫn ngủ thuyền vẫn chèo khoan nhặt
mùa điêu tàn mùa bấc lụn mùa khô
chút khói ấm quyện từng vòng đưa đẩy
buổi đầu tiên còn xao xuyến hôm nay
còn thanh thoảng như tình lau với sậy
có ngại ngùng hay yên ấm trong tay

Nguyễn Ðức Bạt Ngàn
(Bình Minh Câm)

Gửi bởi: Admin Mar 12 2005, 05:58 PM

Tạm Biệt
Thu Bồn

bởi vì em dắt anh lên những ngôi đền cổ
chén ngọc giờ chìm dưới đáy sông sâu
những lăng tẩm như hoàng hôn chống lại ngày
quên lãng
mặt trời vàng và mắt em nâu
xin chào Huế một lần anh đến
để ngàn năm anh nhớ trong mơ
em rất thực nắng thì mờ ảo
xin đừng lầm em với cố đô
áo trắng hỡi thuở tìm em không thấy
nắng minh mang mấy nhịp Tràng Tiền
nón rất Huế nhưng đời không phải thế
mặt trời lên từ phía nón em nghiêng
nhịp cầu cong và con đường thẳng
một đời anh tìm mãi Huế nơi đâu
con sông giùng giằng con sông không chảy
sông chảy vào lòng nên Huế rất sâu
tạm biệt Huế với em là tiễn biệt
Hải Vân ơi xin người đừng tắt ngọn sao khuya
tạm biệt nhé với chiếc hôn thầm lặng
anh trở về hóa đá phía bên kia

Gửi bởi: Admin Mar 12 2005, 05:59 PM

Uống Cùng Huế
Hồng Nhu

bây chừ cón có chi mô
dặt dìu con nước ngẩn ngơ mạn đò
dòng sông cứ mặc lững lờ
chảy như quên chảy...và bờ ...cũng quên
thôi thì một giọt mưa thềm
thì thôi một khắc chuông rền chùa sương
người đi bóng cắt dặm đường
lạnh như tiếng vạc kêu sương ngang trời...
tôi nhìn ngọn lá vèo rơi
thấy con mắt lạ một thời Huế xa
mắt là mắt của người ta
tôi đem mở nhắm như là mắt tôi
ôi thu thu lỡ thu rồi
tôi chôn tôi dưới lá đồi Thiên Ân
phía đâu như phía muộn màng
em như em của muôn vàn nổi trôi...
rượu Chuồn* này chén trăng bơi
uống cùng huế với cuộc chơi sang ngày...
*rượu làng Chuồn ở Huế

Hồng Nhu
(Lục Bát Tình)

Gửi bởi: Admin Mar 12 2005, 06:00 PM

Viếng Thành Huế Sau Ngày Khói Lửa
Quách Tấn

nắng nhạt chiều thu quạ rộn ràng
sầu vương lau lách lạnh thành hoang
thơ tàn cổ viện duyên ngao ngán
đá nát hoàng cung tiếng ngỡ ngàng
gầy guộc gió sương tùng Thế Miếu
bẽ bàng trăng nước trúc Hương Giang
trông vời Thiên Mụ mây man mác
lơ lửng chuông hôm rụng tiếng vàng

Quách Tấn

Gửi bởi: Admin Mar 12 2005, 06:01 PM

Vỹ Dạ Hoang Vu
Huệ Thu

trúc vờn mấy ngọn nắng rơi rơi
lạnh bỗng lâm thâm rớt tự trời
mây xám chụm đầu tung áo lụa
rồi hoàng hôn đến dễ thương ơi
tôi gọi hay là cơn gió gọi
mà cành trúc ngã xuống bên tôi ?
vườn ai biếc quá còn đâu nữa
vạch lá tìm quanh chẳng thấy người
Vỹ Dạ không ngờ hoang vắng thế
lòng tôi đau đớn tự nhiên thôi
cau đầu thôn đứng run cầm cập
Huế chắc đang rung ở dưới đồi ?
sông Hương trổ nhánh qua làng Vỹ
mặt nước lờ trôi hoa mận trôi
Vỹ Dạ ôi chiều tuôn nước mắt
tôi về ngơ ngác nước xuôi xuôi...
mùa hè hoa phượng tàn năm trước
còn vọng âm ty rợn tiếng cười
nón lá bài thơ bay mất chữ
tôi cầm chi nữa thả tay rơi...

Huệ Thu
(tập thơ: Một Thời Lưu Lạc / USA 1997)

Gửi bởi: Admin Mar 12 2005, 06:01 PM

Áo Lụa
Phạm Sĩ Sáu

Buổi mai đi học mờ sương
Trong thân áo lụa con đường chợt quen
Chi mô mà anh cũng khen
Cô tê xinh tệ nghe răng lạ kỳ
Nắng vừa xuống ngập đường đi
Áo bay với gió, gió chi thổi hoài
Cặp sau yên với ô mai
Chân thon đạp nhẹ trên hai bánh vòng
Xe qua mấy rặng sầu đông
Tóc bay phấp phới, quai hồng xinh ghê
Nón bài thơ, suối tóc thề
Dáng con gái Huế đi về tuổi thơ
Đâu phải mình em biết mơ
Theo đã mỏi mấy chờ đợi nhau
Chân đi guốc mộc hai màu
Ta về lót ván bắc cầu em qua.

Gửi bởi: Admin Mar 12 2005, 06:02 PM

Áo Trắng
Huy Cận

Áo trắng đơn sơ một trắng trong
Hôm xưa em đến mắt như lòng.
Nở bừng ánh sáng em đi đến,
Gót ngọc dồn hương bước toả hồng.
Em đẹp bàn tay ngón ngón thon;
Em duyên đôi má nắng hoe tròn
Em lùa gió biếc vào trong tóc
Thổi lại phòng anh cả núi non.
Em nói anh nghe tiếng lẫn lời;
Hồn em anh thở ở trong hơi.
Nắng thơ dệt sáng trên tà áo,
Lá nhỏ mừng vui phất cửa ngoài.
Ðôi lứa thần tiên suốt một ngày
Em ban hạnh phúc chứa đầy tay.
Dịu dàng áo trắng trong như suối
Toả phất đôi hồn cánh mộng bay.

Gửi bởi: Admin Mar 12 2005, 06:02 PM

Thơ Về Huế
Huỳnh Liễu Ngạn

tả ngạn
mai em về tả ngạn
đò đưa rồi đò đưa
em đi mô - mà vội
một linh hồn ướt mưa
thành nội
trăng đưa em về ngõ
thổi một ngọn tóc đùa
mái nhà cau lay gió
chân dẫm nát trăng xưa
ngự bình
ai xui hồn anh lên
trên đỉnh núi Ngự này
tưởng em la mây trắng
hóa kiếp về đâu đây
từ đàm
ai chờ ai bên ngõ
Trúc rẽ Thúy qua đường
từng đêm rồi anh đợi
Phật nói đời vô thường

Gửi bởi: hoangthanhchau Mar 14 2005, 05:48 PM

B[SIZE=7][COLOR=purple][FONT=Geneva]

Bởi vì em dắt anh lên những ngôi đền cổ
Chén ngọc giờ chìm đáy sông sâu
Những lăng tẩm như hoàng hôn chống lại ngày quyên lãng
Mặt trời vàng và mắt em nâu

Xin chào Huế một lần anh đến
Ðể ngàn lần anh nhớ trong mơ
Em rất thực nắng thì mờ ảo
Xin đừng lầm em với cố đô

áo trắng hỡi thuở tìm em thấy
Nắng minh mang mấy nhiệp Tràng Tiền
Nón rất Huế nhưng đời không phải thế
Mặt trời lên từ phía nón em nghiêng

Nhịp cầu cong và con đường thẳng
Một đời anh tìm mãi Huế nơi đâu
Con sông dùng dằng con sông chảy
Sông chảy vào lòng nên Huế rất sâu

Tạm biệt Huế với em là tiễn biệt
Hải Vân ơi xin người dừng tắt ngọn sao khuya
Tạm biệt nhé chiếc hôn thầm lặng
Anh trở về hóa đá phía bên kia

Gửi bởi: hoangthanhchau Mar 14 2005, 05:58 PM




Lâu lắm rồi, tôi mong về với Mẹ
Để một ngày có Mẹ, có Quê Hương.

Lâu lắm rồi
Cầu Thanh Long ai ghé về không nhỉ?
Bến sông Đào ngừng bước nhắn Bao Vinh
Để bao la chờ đò sang ngang bến
Bước lên cồn Tiếu Nộn dãi dừa xanh
Đón gió lùa từ Tam Giang muôn thuở
Gởi chút tình cái vị mặn Quê Hương.

Lâu lắm rồi
Tôi đã chưa được ngồi ăn cơm hến
dưới chân cầu Gia Hội để khóc ai
Hay cùng em lên Ngự Bình đất đỏ
Thi nhau ngồi bánh bèo chén chất cao
Rồi xuôi lối đêm về cơm Âm Phủ
Đợi chiều tàn Vĩ Dạ ngắm trăng treo.

Lâu lắm rồi
Bến Hương Giang không đò đêm gõ nhịp
Cầu Trường Tiền không rực ánh trăng lên
Không về Truồi ghé thăm hàng dâu ngọt
Ghé Lăng Cô chút mắm thật đậm đà.

Và .........
Lâu lắm rồi, tôi chưa về với Mẹ
Để .........
xin thăm Người và đa tạ Quê Hương.






| Trang nhà | Trang Thơ | Góc ảnh | Cảm Tác | Sưu tầm | Diễn đàn | Download | Trang Link | Lưu bút |

Gửi bởi: chauminhlinh Mar 22 2005, 04:58 PM

:::Hàn Mặc Tử:::
Đây Thôn Vĩ Dạ

Sao anh không về chơi thôn Vĩ?
Nhìn nắng hàng cau nắng mới lên.
Vườn ai mướt quá xanh như ngọc
Lá trúc che ngang mặt chữ điền.

Gió theo lối gió, mây đường mây,
Dòng nước buồn thiu, hoa bắp lay...
Thuyền ai đậu bến sông Trăng đó,
Có chở trăng về kịp tối nay?

Mơ khách đường xa, khách đường xa
Áo em trắng quá nhìn không ra...
Ở đây sương khói mờ nhân ảnh
Ai biết tình ai có đậm đà?

Gửi bởi: AnhK19A Mar 22 2005, 07:26 PM

Thơ của Hàn Tiên Sinh đẹp thật.

Gửi bởi: Điền_Bá_Quang Mar 22 2005, 07:44 PM

Thật tuyệt vời. Một bức tranh tuyệt đẹp.

Gửi bởi: Khách Mar 24 2005, 03:51 PM

QUOTE(Chú Thích)(Điền_Bá_Quang @ Mar 22 2005, 07:44 PM)
Thật tuyệt vời. Một bức tranh tuyệt đẹp.
*


Đúng ra phải là:

"Mơ khách đường xa, khách đường xa
Áo em trắng quá, nhìn... thấy da
Ở đây sương khói mờ nhân ảnh
Phải nói da em rất nõn nà"

Gửi bởi: Jade Mar 25 2005, 03:28 PM

QUOTE(Chú Thích)(Khách @ Mar 24 2005, 03:51 PM)
Đúng ra phải là:

"Mơ khách đường xa, khách đường xa
Áo em trắng quá, nhìn... thấy da
Ở đây sương khói mờ nhân ảnh
Phải nói da em rất nõn nà"
*



Và cũng có thể là:

Mơ khách đằng xa, khách đằng xa
Áo em mỏng quá thấy hết da
Ở đây ruồi nhặng chờ em tới
Bởi ghẻ da em nở đẩy đà!

Gửi bởi: nguyenvankinh Mar 26 2005, 11:45 PM

Là một bài thơ "RẤT HUẾ VÀ QUAN TRỌNG LÀ RẤT HAY" - Không nên "bào chế" và "bình loạn" chứ quý vị!!!!!!!!!!!!!

Gửi bởi: iloveu_ok? Mar 30 2005, 01:44 PM

Hàn Mặc Tử xuôi về quê cũ, giấu thân nơi nhà hoang
Mộng Cầm hỡi, thôi đừng thương tiếc tủi cho nhau mà chi"

Hu... hu... sad.gifsad.gifsad.gif

Gửi bởi: chauminhlinh Apr 7 2005, 08:30 PM

Lâu rồi kô được về thăm Thôn Vỹ!

Gửi bởi: thanhdnvn Apr 8 2005, 05:09 PM

Nếu ai ra Huế, đến Vỹ Dạ thì ghé đến nhà cụ Tôn Thất Viễn Bào.
Số cầm tay của cụ là: 0903577119

Gửi bởi: chauminhlinh Apr 10 2005, 09:51 AM

Ồ, Tôn Thất tiền bối!

Gửi bởi: chauminhlinh Apr 10 2005, 09:54 AM

:::Nguyễn Bính:::
Nữ Sinh

Những nàng kiều nữ sông Hương,
Da thơm là phấn, môi hường là son.
Tựu trường san sát chân thon,
Lao xao nón mới màu son sáng ngời.
Gió thu vàng lắm ai ơi!
Đôi thân áo rộng tơi bời bay lên
Vội vàng những ngón tay tiên
Giữ hờ mái nón làm duyên qua đường.

(Thơ Huế)

Gửi bởi: waterfallsoulpearl Apr 29 2005, 04:48 PM

Con gai nữ sinh mà son phấn chi tề

Gửi bởi: chauminhlinh May 15 2005, 01:38 AM

Mấy cô gái Huế là điệu rứa đó.

Gửi bởi: nguyenhoanggiap May 17 2005, 07:29 AM

Moi uong ruou dan hat o Vi Da ve day,,dep lam Ba con oi!
Jap

Gửi bởi: Băngtan May 17 2005, 03:54 PM

Trường Tương Tư
Hàn Mặc Tử

Hiểu gì không, ý nghĩa của trời thơ
Của hương hoa trong trăng lờn lợt bảy
Của lời câm muôn vì sao áy náy
Hiểu gì không em hỡi! hiểu gì không?
Anh ngâm nga để mở rộng cửa lòng
Cho trăng xuân tràn trề say chới với
Cho nắng hường vấn vương muôn ngàn sợi;
-- Cho em buồn trời đất ứa sương khuya,
Để em buồn, để em nghiệm cho ra
Cái gì kết lại mới thành tinh tú;
Và uyên ương bởi đâu không đoàn tụ,
Và tình yêu sao lại dở dang chi,
Và vì đâu, gió gọi giật lời đi.
-- Lời đi qua một chiều trong kẽ lá,
Một làn hương mới nửa lừng sa ngã
Anh mến rồi ý vị của làn mơ.


Lệ Kiều ơi! em còn giữ ý thơ
Trong đôi mắt mùa thu trong leo lẻo,
Ở xa xôi lặng nhìn anh khô héo
Bên kia trời hãy chụp cả hồn anh.
Hãy van lơn ở dưới chân Bàn Thành,
Cho yêu ma muôn năm vùng trở dậy,
Náo không gian cho lửa lòng bùng cháy,
Và để cho kinh động đến người tiên,
Đang say sưa trong thế giới Hão Huyền
Đang trửng giỡn ở bên sông Ngân biếc...


Anh rõ trước sẽ có ngày cách biệt,
Ngó như gần nhưng vẫn thiệt xa khơi!
Lau mắt đi đừng cho lệ đầy vơi.
Hãy mường tượng một người thơ đang sống
Trong im lìm lẻ loi trong dãy động.
-- Cũng hình như, em hỡi! động Huyền Không!
Mà đêm nghe tiếng khóc ở đáy lòng,
Ở trong phổi, trong tim, trong hồn nữa.
Em có nghĩ ra một chiều vàng úa,
Lá trên cành héo hắt, gió ngừng ru:
"Một mối tình nức nở giữa âm u,
"Một hồn đau rã lần theo hương khói,
"Một bài thơ cháy tan trong nắng dọi,
"Một lời run hoi hóp giữa không trung,
"Cả niềm yêu, ý nhớ, cả một vùng,
"Hóa thành vũng máu đào trong ác lặn".


Đấy là tất cả người anh tiêu tán,
Cùng trăng sao bàng bạc xứ Say Mơ,
Cùng tình em tha thiết như văn thơ,
Ràng rịt mãi cho đến ngày tận thế

Gửi bởi: Băngtan May 17 2005, 03:56 PM

Huyền Ảo
Hàn Mặc Tử

Mới lớn lên trăng đã thẹn thò
Thơm như tình ái của ni cô
Gió say lướt mướt trong màu sáng
Hoa với tôi đều cảm động sơ.


Đang khi màu nhiệm phủ ban đêm
Có thứ gì rơi giữa khoảng im.
-- Rơi từ thượng tầng không khí xuống --
Tiếng vang nhè nhẹ dội vào tim.


Tôi với hồn hoa vẫn nín thinh
Ngấm ngầm trao đổi những ân tình
Để thêm ấm áp nguồn tơ tưởng
Để bóng trời khuya bớt giật mình.


Từ đầu canh một đến canh tư,
Tôi thấy trăng mơ biến hóa như
Hương khói ở đâu ngoài xứ mộng
Cứ là mỗi phút mỗi nên thơ.


Ánh trăng mỏng quá không che nổi
Những vẻ xanh xao của mặt hồ
Những nét buồn buồn tơ liễu rủ;
Những lời năn nỉ của hư vô.


Không gian dầy đặc toàn trăng cả:
Tôi cũng trăng mà nàng cũng trăng.
Mỗi ảnh mỗi hình thêm phiếu diễu
Nàng xa tôi quá ! nói nghe chăng?

Gửi bởi: Băngtan May 17 2005, 03:57 PM

"Ai mua trăng, tôi bán trăng cho
Trăng nằm yên trên cành liễu đợi chờ
Ai mua trăng, tôi bán trăng cho
Chẳng bán tình duyên ước hẹn hò"
(thơ Hàn Mạc Tử)


"Đường lên dốc đá nửa đêm trăng tà nhớ câu chuyện xưa
Lầu ông Hoàng đó thuở nào trăng
Hàn Mặc Tử đã qua
Ánh trăng treo nghiêng nghiêng, bờ cát dài thêm hoang vắng
Tiếng chim kêu đau thương, như nức nở dưới trời sương
Lá rơi rơi đâu đây sao cứ ngỡ bước chân người tìm về giữa đêm buồn

Đường lên dốc đá nhớ xưa hai người đã một lần đến
Tình yêu vừa chớm xót thương cho chàng cuộc sống phế nhân
Tiếc thay cho thân trai, một nửa đời chưa qua hết
Trách thay cho tơ duyên chưa thắm nồng đã vội tan
Hồn ngất ngây điên cuồng cho trời đất cũng tang thương, mà khổ đau niềm riêng.

Hàn Mặc Tử xuôi về quê cũ, dấu thân nơi nhà hoang
Mộng Cầm hỡi thôi đừng thương tiếc, tủi cho nhau mà thôi
Tình đã lỡ xin một câu hứa, kiếp sau ta trọn đôi
Còn gì nữa thân tàn xin để một mình mình đơn côi.

Tìm vào cô đơn đất Quy Nhơn gầy đón chân chàng đến
Người xưa nào bíêt, chốn xưa ngập đường pháo cưới kết hoa
Chốn hoang liêu tiêu sơ Hàn âm thầm ôm trăng vỡ
Khóc thương thân bơ vơ, cho đến một buôỉ chiều kia
Trơì đất như điên cuồng khi hồn phách vút lên cao
Mặc Tử nay còn đâu ?

Trăng vàng ngọc, trăng ân tình chưa phỉ
Ta nhìn trăng, khôn xiết ngậm ngùi chăng..."

Gửi bởi: waterfallsoulpearl May 17 2005, 11:15 PM

Trời ơi làm sao cho khỏi đói
Trăng kia cao quá làm sao ăn
Làm sao giết được người trong mộng
Để trả thù duyên kiếp bẽ bàng

Gửi bởi: thanhdnvn May 18 2005, 04:08 PM

Sông Hương hóa rượu tôi về uống,
Tôi tỉnh đền đài nghiêng ngả say!!!!!!

Gửi bởi: nguyenvankinh May 19 2005, 11:39 AM

Rồi sẽ có ngày về...

"em rất thực nắng thì mờ ảo
xin đừng lầm em với cố đô"...

hay là:

"Nắng mờ ảo, em cũng chừ xa lắc
Có điều gì như nỗi nhớ... trong tim
Có điều gì mà nắng cứ bâng khuâng
Huế ơi Huế, tình thẳm sâu kỷ niệm!..."

Gửi bởi: thanhdnvn May 20 2005, 12:23 PM

Mượn thơ người tặng bạn chiều nay
Hơi thở Huế phả vào trong mái cổ
Nghe rạo rực lòng: bao điều chưa thổ lộ
Hội An này còn nạp những phiêu diêu ....

Kính ơi! Một chút sự tâm.

Gửi bởi: kinhk19c May 23 2005, 03:51 PM

Ừ, Thanh ơi!

... Huế chìm trong cốc rượu
uống tràn sẽ thấm nỗi niềm xưa!

Hội An còn nạp những phiêu diêu!! ...

Gửi bởi: nhibo May 25 2005, 09:35 PM

Trong vô vàn bài thơ của xứ Huế cổ kính, mộng mơ, có những vần thơ xao lòng của hai tác giả đã tìm cho mình một cõi thơ riêng từ cuộc đời khổ nhọc: Phương xích lô (Nguyễn Văn Phương) và Mẫn xích lô (Phạm Huy Ngữ).

Hơn mười năm trước, khi Phương xích lô thường la cà với phố phường Đà Nẵng, anh đã được nhiều người biết đến qua những bài thơ là lạ: Xích lô hành, Bác xích lô Hà Nội...

Với một thân hình vạm vỡ khá chuẩn, nghe đâu trước khi đạp xích lô, Phương có thời gian chuyên đứng làm mẫu cho sinh viên Trường Mỹ thuật Huế học vẽ khỏa thân. Cuộc sống có nhiều xáo trộn và khó khăn hơn, anh thường khăn gói đi thăm bạn bè tứ xứ, rồi lại về Huế đạp xích lô và làm thơ tiếp...

Tính anh trầm lặng, ít nói nhưng trong những cuộc rượu thì thích đọc thơ liên miên. Trong số rất nhiều sáng tác của Phương, Xích lô hành vẫn được thích và nhớ nhiều nhất. Có một cái gì vừa bông lơn, bỡn cợt, chua chát mà lại rất thơ:

Ngươi xích lô hề! Ta xích lô
Từ đây thôi phải đạp xe thồ
Trước chơi hai bánh, chừ ba bánh
Trước chở một cô, chừ bốn cô
Gác cẳng chờ hàng bên bãi vắng
Dựa lưng đợi khách dưới cây to
Dù sao cũng phải còng lưng đạp
Còn ở trong ngành vận tải thô

.......

Nhiều năm sau, trong một lần gặp nhau tại ga xe lửa Huế, Phương đã chép tay tặng tôi trọn vẹn bài Xích lô hành. Không thể ngờ nổi vào mùa hè không lâu sau lần gặp đó, Phương đã qua đời trong một tai nạn bất ngờ.

Những ai ít nhiều quen Phương đều biết đời anh là một bi kịch đầy ngang trái, gần như là một định mệnh gắn liền với bài Xích lô hành:

Ngươi xích lô hề! Ta xích lô
Đạp cho xong hết một đời mơ
Chở bao đau thương về nghĩa địa
Chở những hạnh phúc đến tuổi thơ


Nhưng có điều trước kia tôi cứ ngờ ngợ: phải chăng còn có một nhân vật đạp xích lô thứ hai đồng điệu với Phương trong bài thơ?

Bây giờ thì tôi đã hiểu: mới đây, sau khi Hội Văn nghệ và anh em thân hữu Thừa Thiên - Huế hoàn thành tập thơ Chở gió của Nguyễn Văn Phương, người có biệt danh là Mẫn xích lô từ Huế vào khoe với tôi tập thơ này và chỉ rõ bài Xích lô hành ghi tặng đích danh anh - Phạm Huy Ngữ.

Mẫn bỏ lên bàn tôi ngoài tập thơ Chở gió và nhiều di ảnh của Phương là cả xấp thơ anh làm. Tự giới thiệu về mình, Mẫn viết: “...Hiện đạp xe năm thứ 16 tại Huế, cùng vợ nuôi ba con ăn học. Mẹ già 80 tuổi lo chuông mõ sớm hôm ở xã Hương Vinh, Huế”. Đây là thơ của Mẫn xích lô:

Đôi ta hai bánh xích lô
lăn tròn
lăn tròn
mặt đường cơm áo
em ngược xuôi Chương Dương chợ cá
anh gò lưng xe phố thị Đông Ba
ngõ ngách nào rồi cũng nhớ thương
em hiền dịu như dòng xanh
quyến rũ
thương con lặn lội đò sông
thương anh em chịu đèo bồng
cùng thơ


Bây giờ dù thường xuyên có thơ in ở báo Thừa Thiên - Huế và cả các tuyển tập văn nghệ của trung ương, nhưng có lẽ suốt đời Mẫn vẫn tâm đắc mấy câu thơ viết từ khi còn tuổi hoa niên trên báo học trò.

Em là chim sâu nhỏ
hồn nhiên hót xuống đời
vô tình anh biết được
bẻ ná đứng nhìn chơi

(Chim sâu nhỏ)

Chính con “chim sâu nhỏ” ấy đã thủy chung đi vào dòng thơ lận đận của Mẫn suốt hàng chục năm qua:

Huế mình mưa rét tuần nay
em trong tay anh
thầm thì khấn nguyện
Cầu trời cho Huế nắng lên
cho con tung tăng góc trường trung học.
Thương mẹ già tóc trắng cuối thôn
Những chiếc lá bàng xanh
Thức cùng anh
Với nắng

(Những chiếc lá bàng xanh)

Thơ của Phương và Mẫn mỗi người một phong cách riêng, thường gặp gỡ ở một chủ đề cơm áo rất thật của đời thường nhưng Phương thì đẩy cảm xúc đến tận cùng chua xót, còn Mẫn chừng như trong nỗi đắng cay lại tìm thấy hạnh phúc ngọt ngào.

Có một điều chắc chắn: cả hai nhà thơ xích lô ấy đã góp phần vào diện mạo thơ Huế hôm nay.


Theo Tuổi trẻ

 

Gửi bởi: sacrifice May 25 2005, 10:19 PM

Nhà thơ Phương xích lô là một quái kiệt dễ thương của làng thơ Huế. Có một cuộc ra đi về miền xa xăm chẳng khác chi Lý Bạch cả!

Gửi bởi: kinhk19c May 30 2005, 09:48 PM

Kính sẽ đăng tập "Chở Gió" của nhà thơ Nguyễn Văn Phương lên web để anh em đọc...

Gửi bởi: nhibo May 31 2005, 12:47 AM

Ừ, đăng đi Kính! Đăng cho anh em đọc và biết thêm về cố thi sĩ xích lô tài danh Nguyễn Văn Phương với!

Gửi bởi: kinhk19c Jun 2 2005, 03:13 AM

Tuần sau mới làm được!

Gửi bởi: T'Loo Jun 4 2005, 10:46 AM

Kính, răng chừ làm được rồi thì nói, hí !!

Gửi bởi: T'Loo Jun 4 2005, 10:54 AM

Huế, muôn đời nay vẫn thế,
nắng cháy da người và rét tái tê.
tháng ngày mộng mộng mê mê
Để người đi nhớ từng câu hẹn thề..

Ngày về quê xa lắc lê thê !!

T'Loo

Gửi bởi: waterfallsoulpearl Jun 4 2005, 04:41 PM

TÌNH KHÚC THỨ NHẤT

TA CẠN CHÉN CHO VƠI ĐẦY TÂM SỰ
RƯỢU CÀNG VƠI TA CÀNG SAY
NHƯNG TÂM SỰ TRÀN ĐẦY

Gửi bởi: kinhk19c Jun 19 2005, 01:58 AM

Cạn ly này lại nhấp vội ly kia...

Gửi bởi: kinhk19c Jul 17 2005, 05:59 PM

Nhà thơ Hoàng Lộc đang ở đâu Thanh?

Gửi bởi: kinhk19c Jul 31 2005, 07:44 PM

QUOTE(Chú Thích)(thanhdnvn @ May 20 2005, 12:23 PM)
Mượn thơ người tặng bạn chiều nay
Hơi thở Huế phả vào trong mái cổ
Nghe rạo rực lòng: bao điều chưa thổ lộ
Hội An này còn nạp những phiêu diêu ....

Kính ơi! Một chút sự tâm.
*


Kẻ phiêu diêu chợt quay về phố Hội,
khỉ chùa Cầu
mà ngỡ bóng thằng tôi!
ngỡ mình là chó đá
bồi hồi
ngậm câm
ngu ngơ và...
chẳng thèm sủa lảng

cứ mặc kệ,

đời trôi và...
sông Hoài vẫn chảy,
khỉ vẫn nhăn răng và...
chó đá vẫn lạnh lùng
phiêu diêu lắm
cũng đến lúc lắng lòng
mấy tuổi sống lắm mà động lòng chi, khổ!

thôi thì thế,

gieo trong nhau ước mơ
và cả niềm tin
niềm hy vọng
sau gian truân là những phút êm đềm
sau cơn mưa lộc non tươi chớm nhú
trên cành cây
rộn rã tiếng chích bông
trên đời người
trổ khúc nhạc say lòng...

la si đô...
khúc bốn mùa mơn mởn
Hội phố yên bình
lưu lại chút tình riêng!

Thanh ơi là ơi Thanh, K cũng có một chút sự tâm... K ngỡ bóng khỉ là bóng mình - và chó đá... hehe!

Gửi bởi: kinhk19c Aug 10 2005, 07:07 PM

Tôn nữ có chờ ta ?
Trần Dzạ Lữ

Xưa, em buồn trong Nội
Mắt ướt mấy cửa thành
Chiều chiều ra hong tóc
Thấp thoáng mộng ngày xanh...

Ta, thường hay lui tới
Dưới đường mưa âm thầm
Vì yêu đời Tôn Nữ
Mong em, cháy nỗi lòng...

Khi biết ta hàn sĩ
Giấu nỗi sầu trăm năm
Em che tình mãi rộng
Ru nhau vào đời ngoan!

Yêu nhau như chim uyên
Dắm như ván trong thuyền
Dẫu búa rìu dư luận
Bủa vây ta và em

Những con đường thề thốt
Lá thấp mùa sương quen
Dấu chân tình ta đẫm
Tuyệt vời phải không em ?

Nhưng rồi tới một ngày
Ta khăn gói ra đi
Mộng tàn trong đáy cốc
Khôn xiết nỗi biệt ly...

Bỏ em sầu trong Nội
Bỏ lại một đoạn lòng
Ta đi làm lữ khách
Viễn xứ hề long đong!

Ta, đứa lạc trong sương
Mù thêm ngày cô đơn
Lắm lúc mơ vàng - đá
Thấy phai màu uyên ương...

Gửi bởi: kinhk19c Aug 10 2005, 07:19 PM

Tháng bảy nhớ Huế
Trần Thanh Quan

Hoa sứ nhà ai hương thoảng đâu đây
Đại nội mùa này áo trắng còn bay
Anh đứng đợi cơn mưa chiều tháng bảy
Thương quá chừng ngoài nớ nắng đầy vai

Thương quá đỗi Kim Long chiều thu lặng
Ngược gió Long Hồ vạt tóc em bay
Nón em nghiêng nghiêng theo chiều nắng dổ
Thuyền ai xuôi xuôi con nước vơi đầy

Thương quá đỗi mùa này chân mạ nứt
Ruộng nẻ chân chim khát giọt nước về đông
Khát giọi nước mấy đời nuôi ta lớn
Anh làm sao gởi giọt nước trong này

Huế khắc nghiệt - mạ một đời nhẫn nại
Huế dịu dàng - bảng lảng dáng em đi
Anh xin gởi một chút tình xa xứ
Một chút mưa - chút gió - đến quê nhà.

Gửi bởi: kinhk19c Aug 10 2005, 07:24 PM

Nhớ
Phương Thảo

Những ngày tha hương
Cuộc sống bận rộn
Như không có ngày mai
Miếng cơm manh áo
Lo nghĩ mỗi ngày
Mơ mộng dường như không còn nữa

Rồi một ngày
Mở mắt tôi bừng tỉnh
Thì ra bầu trời còn xanh
Cảnh vật chung quanh sống động
Tôi đã được đánh thức để biết mình là ai

Những ngày tha hương
Tôi mơ về xứ Huế
Với những ngày còn thơ
Áo trắng mỗi ngày đi học
Thương những buổi chiều
Đạp xe trong nắng
Bên dòng Hương giang

Bừng tỉnh sau cơn mê
Hoài niệm lại trở về
Vui buồn lẫn lộn
Mơ một ngày trở lại quê hương

( Little Saigon, CA. USA )

Gửi bởi: kinhk19c Aug 10 2005, 07:37 PM

Một Lần Về Thăm Huế
Yên Sơn
Thăm Núi Ngự, Sông Hương, Cầu Gia Hội
Viếng Nội Thành, bến Thừa Phủ, Kim Long
Ngẩn ngơ nhìn trong một chuyến về thăm
Thấy Huế đẹp, Huế thơ nên quyến luyến

Qua Đồng Khánh nhìn sân trường xao xuyến
Huế muôn đời ưa cám dỗ thi nhân
Bóng dáng nào hò hẹn khách dừng chân
Hay là tại nón bài thơ ai đội

Trải vạt áo dài thi ca muôn thuở
Xỏa mái tóc huyền thi nhạc giao duyên
Môi ai cười vành nón lá che nghiêng
Nghe vướng vấp bước chân người khách lạ

Hôm nay Huế nằm nghe mưa tầm tã
Mưa suốt ngày mưa Huế lạ lùng chưa...

Gửi bởi: Mecgie Aug 13 2005, 01:28 PM

Về thăm Huế - chao bộn bề - hề hề -

Gửi bởi: TRUONGVANTUY2004 Sep 4 2005, 09:33 AM

TROI OI NHO HUE QUA
NHO MAY BE ANHK19 NUA
HE HE HE

Gửi bởi: Hoang Hoa Oct 1 2005, 10:43 PM

Qua Đồng Khánh nhìn sân trường xao xuyến
Huế muôn đời ưa cám dỗ thi nhân

Gửi bởi: MM_Ngoc Apr 5 2006, 11:24 PM

Xin góp một bài vô nha các bạn

Thăm Lăng Khải Định


Ai vời tinh tú sa trần thế ?
Một trăm lẻ tám bậc ngang mây
Trùng trùng rừng thẳm bao thành cổ
Vi vút thông reo đã vạn ngày
Lừng lững lưng đèo im phăng phắc
Xanh mờ rêu phủ lượn rồng say
Trăm năm bàn thạch - ngàn năm ngủ
Quên rồi chinh chiến - Vó ngựa khuây
Lặng thinh dấu tích - nghiêng mình ngắm
Bồi hồi trầm mặc có ai hay
Cơn gió phất phơ - lòng lơ lửng
Gieo neo quân tử ngậm ngùi quay
Hỏi cố nhân ơi nào có lẽ
Trấn Quốc ngàn đời vẫn còn đây
****
Ta đến thăm người nơi cố địa
Mà lòng tĩnh lặng - bước khôn khuây

Gửi bởi: MM_Ngoc Apr 5 2006, 11:34 PM

MM_Ngoc không phải K19 nhưng lại muốn vô đang bài nơi đây - xin mượn một chỗ nha


Thăm chùa Thiên Mụ


Dừng chân Thiên Mụ ngậm ngùi
Rêu phong Phổ Độ bên đời tịch liêu
Ráng chiều bóng ngả liêu xiêu
Thẫn thờ giòng nước buồn hiu dáng thuyền
Ai xui ai khiến lương duyên
Mà lòng trắc ẩn chuân chuyên bao người
Này trông cánh nhạn lưng trời
Để thương để nhớ bời bời Cố Đô
Chuông chùa vọng tiếng mơ hồ
Ngàn thông lặng đứng - hôn thơ ngập lòng

Gửi bởi: ngulong01 Apr 5 2006, 11:35 PM

cool

Gửi bởi: MM_Ngoc Apr 5 2006, 11:38 PM

Xa Huế



Huế ơi rơi rớt giọt sầu

Chiều ni xa Huế mưa ngâu ngập lòng

Sông Hương chừ có chờ mong

Răng con thuyền nhỏ ngóng trông bên bờ..?

Rêu phong thành cổ xa mờ

Thinh không bỗng thoảng ơ hờ tiếng chuông

Ngậm ngùi chiều thả niềm vương

Lối mòn phiến đá bên đường cỏ may

Ghim sâu vào nỗi quắt quay

Chiều nghiêng tím cả vai gầy tóc tơ

Người ơi ở lại có ngờ

Bước quên lối cỏ - tạc thơ vào hồn

Ta về heo hút gió tuôn

Câu ca thả nổi - điệu buồn chìm sâu

Sông Hương vời vợi tình sầu

Trôi vào thơ chẳng phai mầu - tương tư

Gửi bởi: kinhk19c Jul 21 2006, 10:11 PM

QUOTE(Chú Thích)(Mecgie @ Aug 13 2005, 01:28 PM)
Về thăm Huế - chao bộn bề - hề hề -
*


Ehehe! Thua^.n o*i! Peaceful hy'!

K

Gửi bởi: TRUONGVANTUY2004 Feb 10 2007, 06:12 PM

Hi MM NGỌC.
cheer

Gửi bởi: Tuan Feb 12 2007, 10:41 AM

Ta tìm lại Huế trong những bài thơ cũ
Chậc-đau con mắt nhớ Huế dã man

Sản xuất bởi Invision Power Board (http://www.invisionboard.com)
© Invision Power Services (http://www.invisionpower.com)