Phiên bản in ấn của chủ đề

Nháy vào đây để xem chủ đề theo đúng định dạng gốc

anhk19.net _ Nối Vòng Tay Bạn Bè _ Time

Gửi bởi: Anh-Hoa Feb 25 2007, 10:54 AM

I just got back from a skip trip in NH. A friend of mine fell down on one of the slopes and broke her knee. We went to the emergency room together, and I realized how dangerous skiing was. There are only a few weeks away from the wedding, so I can't let myself get hurt... I guess this is our last trip for the season then.

I have so much work to do. Deadlines at work. Thesis. Paper. VietHope. Wedding. Renovation for our new house... I am really exhausted. But I'll take tonight off to listen to music, write a bit, read a few more articles...I am listening Elton John's "Sorry seems to be the hardest word" right now ... really like it. I heard this song sung by Ray Charles before - the original one - such a wonderful voice...

So much I wanted to write down but felt that I couldn't say any of it. I need a good night sleep tonight, get up tomorrow and get more work done.

Hope everyone back home is having a great weekend!

Anh-Hoa

Gửi bởi: Anh-Hoa Feb 26 2007, 12:52 PM

Sunday 2/25/97

I need to write a few lines here before going to bed. Never thought that the discussion would turn into a money problem. It was supposed to be a bigger issue - how we could process and make certain decisions so that we could be better in the furture. Sad!

Well, i have a meeting early tomorrow and two conference calls in the evening. Many discussions to do. Many decisions to make. I feel that my life is extremely lucky to be on the right track -at least at this moment. How can people eliminate certain missunderstanding? But why do we have such uneccessary missunderstanding? Perhaps it is communication. Perhaps human being's nature is too sensitive. But I do wish that we all are more generous and open-minded to each other. More importantly, we need to respect and give the other the benefit of the doubt.

Suddenly I remember reading this line when I was in high school " Cai toi la cai dang ghet." I hope we can truly be a bigger person than we are.

Good night!!!

Anh-Hoa

Gửi bởi: Tuan Feb 26 2007, 04:00 PM

I like a song-Wishing You Were here : ''....so I fight a war I can not win,but something deep inside my heart my soul trying to forget...
Whishung you were here now let your side inside out,open up your heart...." When will we see we still belong to us.

Gửi bởi: Anh-Hoa Feb 27 2007, 01:24 AM

Got back from a meeting with Kathy - my main advisor. So much more to do for my first chapter/paper. I stopped by my office and did some work before getting home to prepare for another meeting tomorrow at the company- i can't miss this deadline. But I wanted to share with you all that I was so happy to read the posts from Tuan and Chauminhlinh this morning that I was a few minutes late for the meeting with Kathy. At least I get to read some thoughtful posts...Thanks guys!

Gotta run! More later.

Gửi bởi: Anh-Hoa Mar 1 2007, 01:09 AM

Just take a break to check out how things are going at home. I was touched when reading Trang's, nobita's, Tuy's responses as I feel that there really are "anh em" here. Hope that we will keep this spirit go on...Very proud of you all!

Okie doki...

~me

Gửi bởi: Anh-Hoa Mar 2 2007, 09:50 AM

Extremely tired right now....what a long day! Still I couldn't get things done....

Wishing that I have some one to share these long days....^.^!

Back to work now.

Gửi bởi: thanhlong Mar 2 2007, 04:30 PM

I am so busy to think of words to type here to show my emotion to you, but it's here, in my mind. Just remind that you 've got heaps of "anh em", in a real meaning, that their emotion is like yours. Anh sometimes, love is not only showed by verbel language

Care, as ever care

Gửi bởi: Anh-Hoa Mar 5 2007, 05:15 AM

Cảm ơn Long nhé! Cảm động quá đi thôi...!

There are so many things i like to write down, but i can't even type now...all my fingers hurt badly...Will write more when they get better.

Hope all is going well with you at home!

Anh-Hoa

Gửi bởi: Tuan Mar 5 2007, 06:43 PM

time going to go....i will back to Hue with nothing to take care my father.No job how to live time to come,anyway homtown woul hold me.Hôpping that all would be in order.

Gửi bởi: TRUONGVANTUY2004 Mar 6 2007, 06:01 PM

Share Tuan!
Don't think and worry so much. Time goes day by day. Your father will get better and You will find a good job. When will u come to Hue? Some of your friends in Danang intend to go to Hue to see your father in few days.
See u soon.

Gửi bởi: Anh-Hoa Mar 8 2007, 09:54 AM

Tuan oi, hang in there! I always believe at the end everything will be ok. If there is anything we can help now, just let us know.

I am listening to "Stand by me" by Ben King. Very nice song!

Son and I are looking for wedding songs, especially Vietnamese ones. If you know any of them, please share with us. Thanks in advance!

Gửi bởi: Anh-Hoa Mar 11 2007, 10:56 PM

On the way home last night, Son and I heard on NPR (national public radio) that another 7-year old girl had died in the hospital from the fire in Manhattan a few days ago. The family came from Mali - Africa. 10 people died and 3 more are still in hospitals. Such a tragic story!
We also heard that Bush had asked for 300 billions to spend on Iraq. It's so sad since with that much money, we can build enough sheltters for all homeless people. This winter has been so freezing that Son and I can't stop pondering what has happend to those who live on streets these days...

Just being random...

Gửi bởi: Anh-Hoa Mar 19 2007, 11:24 AM

I spent the weekend hanging out with a few girl friends. Even I tried not to think of work, it was still the first thing appeared in the morning smile.gif I should not complain, but I do feel overloaded. Tomorrow, I need to get a few things down so that they won't stick in my mind anymore.

So sleepy now....

Good night, everyone!

Gửi bởi: thanhlong Mar 19 2007, 09:55 PM

...Ngày nọ, có thiếu phụ đến hỏi Phật làm thế nào để Thiền. Phật chẳng dạy điều gì cao xa cả. Ngài ngắm nhìn đôi tay quen kéo nước từ giếng lên của người thiếu phụ mà dạy rằng:

- Con hãy chú tâm vào việc kéo nước giếng. Từng động tác phải được thuần thục trong một ý niệm rõ ràng, con sẽ thấy tự con trong tâm trạng anh lành, nhạy cảm và sáng suốt. Đó chính là Thiền!

- Người thiếu phụ ấy tỉnh giấc. Nàng trở về nhà làm theo lời Phật dạy và được giải thoát!
...

Gửi bởi: Anh-Hoa Mar 20 2007, 02:06 AM

Long ơi,

Not quite sure if I understand you completely. I have tons of work to do and hardly keep track of them. My English has not been improved at all, and my Vietnamese is getting worse. This is really scary. Just earlier when I read Kinh's email, I didn't really understand it. Perhaps, I don't want to make any assumption. I've tried to learn how to express myself in a way that can be easily understood, which hopefully will help minimize all unecessary missunderstanding. So please spell it out when you send me a message.

I watched "Than dieu dai hiep" online last week (not all of them). I had never thought that I would be addicted to it again. Last time I saw it when I was in high school. Now I've come to realize that I am not much different from whom I was back then. It's so amazing how much Duong Qua and Tieu Long Nu loved each other. For a very long time, I seem to forget that this kind of relationship does exist. Or maybe this is just a movie. Still, can I die for someone I love? I will say yes. But will I really be able to do it? I don't know. A friend of mine can't make it to the wedding because her husband can't go with her. She has never been out by herself. I couldn't believe it when she was telling me this. I was shocked. But again, I am so used to the way Son and I are. We don't often wait for each other. If he's busy, I'll fly out first and meet up with him later. We're together, but each of us has our own life, too... Maybe I need to step outside of my world to be able to see things better.

Gotta go! Will write more later!

Take care, all.

Gửi bởi: thanhlong Mar 21 2007, 10:02 PM

Hoa à,

Vì sao phải luôn sống trong cảm giác sợ thế này sợ thế kia? Nếu cứ sợ thế thì suốt đời này mình phải dành tâm trí vào việc sợ sệt này để mà sống à? Tiếng Anh hay tiếng Việt của Hoa có khá lên thì Hoa có vui vẻ bớt e sợ hơn không hay sợ những điều to tát hơn? Nếu tất cả mọi người xung quanh Hoa đều yêu mến Hoa cả và hiểu những gì Hoa đang làm thì liệu Hoa có thực sự thanh bình bớt e sợ hơn không?

Câu trả lời là không

Cảm giác an bình là nơi trong tâm trí Hoa, không phải từ ngoại cảnh. Như người thiếu phụ kéo cái gàu múc nước một cách thuần thục, chú tâm, đam mê và quyết liệt, Hoa phải quên đi những mối lo âu trong lòng và thành tâm làm mọi chuyện trước mắt với niềm thích thú. Và rồi, mọi chuyện cũng sẽ qua đi

Ngày xưa còn nhỏ mình cũng có thật nhiều nỗi lo, bây giờ nhìn lại thì thấy buồn cười. Thế nên sau này cũng thế, khi da mặt đã nhăn nheo thì mình cũng sẽ thấy buồn cười cho những nỗi e sợ đang có bây giờ

Cho dù những điều tồi tệ nhất xảy ra thì Hoa có bị làm sao không? Không làm sao cả! Thế thì lo nghĩ làm gì cho mệt?

Phải không Hoa?

Gửi bởi: thanhlong Mar 24 2007, 10:24 PM

Hôm nay mình đến thăm Christina Noble, người phụ nữ đến từ Ireland, người đã mở nhiều trung tâm chăm sóc trẻ em cơ nhỡ và tạo điều kiện cho các em học vươn lên. Thật may măn khi đã được gặp bà ấy ở đấy. Bà ấy thật tuyệt! Bà đã nói, đã hát trước mặt Long và những người bạn, những bài hát về tình yêu thương con người, đồng loại. Bà ấy nói với Long rằng tình yêu chính là điều kỳ diệu nhất có thể làm được mọi thứ đường như không thể

Bà ấy có hỏi Long rằng liệu Long có thể yêu thương những người không yêu thương Long, những người ghét Long, và cả những người không đánh giá cao tình yêu của Long đối với họ hay không

Long sững sờ vì một câu hỏi như thế, mà ríu lưỡi lại không nói được lời nào. Có ai có thể trả lời giúp Long câu hỏi này không?

Gửi bởi: Anh-Hoa Mar 25 2007, 08:11 AM

Hay quá! Cảm ơn Long đã chia sẽ những suy nghĩ này.

Mình rất thích post trước đây của cậu, chỉ là không kịp ngồi xuống viết gởi cậu sớm hơn. Mình luôn nghĩ dừng lại tức là sẽ rớt lại phía sau, nên gấn như bao giờ cũng chạy. Cuộc sống khá vội và mệt mỏi nếu không làm xong những điều cần phải làm trong ngày đó hay trong tuần đó....Mấy hôm ni cứ nhắc mình về cái post của cậu, thế là thấy thảnh thơi được một lúc...nhưng trong 2 tuần đến thì vẫn phải chạy tiếp...But will keep your message in mind :-)

Long oi, trung tâm của Christina ở đâu vậy? Có cách nào để biết thêm thông tin về trung tâm này không.

Ừa, câu hỏi hay thật. Mình không biết có thương được người ghét mình không, bởi không biết ai ghét mình vậy. Nhưng mình có thể yêu thương những người không yêu thương mình hay không đánh giá cao tình yêu mình dành cho họ cậu ạ. Mấy hôm nay mình cứ bức rức bởi những người Mexican đang làm nhà cho mình không được trả lương đúng mức (họ nhận lương từ một người contractor thầu làm nhà mình), hôm mình gặp họ ăn trưa bằng những gói snack, suốt tuần mình cứ nghĩ về học mãi. Sơn và mình nói chuyện mãi không biết tương lai có làm được gì giúp họ không... Hay hôm trước đọc đơn xin học bổng của mấy em sinh viên, có những hoàn cảnh đọc xong thấy đau buốt trong người...Nhất định phải làm gì đó dù thật nhỏ nhoi để giúp các em...Mình cảm thấy cực kì may mắn để có thể biết đến và có đựợc một mối liên hệ dù rất mơ hồ với các em, nhưng có thể các em cũng chẳng biết mình là ai nửa...

Mình phải chạy đây, hy vọng sẽ có nhiều thời gian để viết nhiều hơn sau..

As ever,

Anh-Hoa

Gửi bởi: Tuan Apr 1 2007, 11:40 AM

3 Weeks in Hue !
On 8th of Lunar New Year Dinh Hoi 2007,My Dad was back for good (hồi hương).He feel rather good,he was born in Hue 1953 and my grandther ever a official of state.He send his child to A.E.T(Truờng Thiếu Sinh Quan) when he was 10.1975 He fight for Nguy at Banmethuoc and lost.
Then he met my Mother and Tuan,Duong,Thao worn born.
The life so difficult later...My Mother dicide to go USA...
10 day in Hue,Bà con,Bạn bè visit him every day.He feel good.He dont know K-gan attacking him.We know from Chợ Rẫy.My Mother,I and My younger Brother try to convince him to back Hue.He agreed.All know his situation but him.the 10th in Hue he enter Hue hospital .Bacon,ban bè still visit him each day.Long send 100usd of Anh Hoa to me.I gave to him and he keep carefully.He wear a pijama and take kim găm pin hí money.My Mother said :"it is the time you are son should be stand by your Dad day by day,his life count each hours...".She can not come back Vietnam cause money and work.She help him mơney to treat and call him eachday.He belive that he would cover to see her....
Wow Sendostatin and lossec,in Cho Ray inject to him day to day-a keep blood extrnal sodium.Hue also like that.But day by day,the drug was not support.Doctor allow home.The day 30/1 Dinh Hoi,we was having lunch,a littre blood out from his mouth.We take him to Hue hospital-Hồi sức Department.My feeling in step Hoi Suc so fear...
15h40,nurse call my Dad name,we rushed to...just me and my O=em Ba come.I saw his eye do not move and trợn tròng.I cant not cry,i hold his face and said :''Dad,we go home...",i think he can hear.Many string around him,I take off all,wear clothes for him...
His place is on low hill seeing the South where we-his childen staying.

Thank for Bà con,Bạn bè ba ,bạn bè anh K19....

Gửi bởi: Anh-Hoa Apr 24 2007, 03:11 AM

Tuan oi,

Tears came out of my eyes as I was reading your post. I've planned to work but decided to response to your post now. I really think that your dad will rest in peace and hope that your family and you will be healthier and stronger.

Anh chi em ơi,

Mình định cuối tuần sẽ viết nhiều hơn để chia sẽ với cả nhà. Nhưng sau khi đọc xong post Tuấn gởi mình muốn viết vội những gì đang nghĩ. Có lẻ sẽ không rỏ ràng nhưng hy vọng cả nhà sẽ hiểu.

Hôm rồi ở Pháp, mình xem một cái triển lãm về Châu Phi, nhìn mấy đứa nhỏ thân mình ốm nhom làm việc trên những cánh đồng khô cháy, thấy thương kinh khủng. Mình nói với Sơn là có lẻ hai đứa mình nên tìm hiểu và làm việc ở Châu Phi, nhưng Sơn bảo Vietnam cũng còn có những hoàn cảnh như thế. Đúng là Sơn bao giờ cũng nghĩ về nhà nhiều hơn mình. Tụi mình mong rằng trong tương lai có thể xây dựng một bệnh viện với tiêu chuẩn như ở đây nơi có thể phục vụ cả những người không đủ điều kiện trả viện phí. Sơn hy vọng có cơ hội làm việc với bệnh viện ở Vietnam nhiều hơn trong tương lai. Ở đây Sơn có điều kiện làm việc với những người bác sỹ cực kì giỏi - những người mình khám phá hay sáng tạo những công trình y học mà mình thấy tên trong sách vở- Sơn sẽ học hỏi được thật nhiều, nhưng tụi mình nghĩ cuộc sống sẽ thật sự ý nghĩa hơn khi được chạm đến cuộc đời của những người kém may mắn ở nhà ...nghe có vẻ rất ích kỷ, hí!

Nhưng mình đang tìm hiểu về một hướng khác nửa. Hôm ở Rome - Ý, mình hoàn toàn overwhelmed với những công trình nghệ thuật ở Vatican, Sistine Chapel và những nơi khác nửa. Hàn trăm, hàn ngàn năm về trước con người đã sáng tạo những tác phẩm kinh hoàng đến vậy. Mình nhìn những tòa nhà đổ nác từ ngàn năm trước của đế chế La Mã, không thể nào không bàng hoàn và tự hào về loài người được. Nhưng kiến thức, hiểu biết của mình quá tệ - nếu không có Sơn giải thích nhiều thì mình cũng chả hiểu mấy, thê thảm thiệt! Nên mình ước chi ở nhà có một trường học mà các em không chỉ biết về Vietnam, về Châu Á mà cả thế giới nửa. Để sau này các em có thể có kiến thức rộng hơn, có cái nhìn cao và xa hơn - điều mình cực kì kính phục ở một con người ngoài lòng nhân ái ra. Hay ít ra mình hy vọng con mình sẽ phần nào hiểu biết hơn cha mẹ nó. Nên bi chừ mình đang tìm hiểu về trường học quốc tế ở Vietnam. Mình cũng chia sẽ điều này với Sơn, Sơn bảo ngay cả ở Mỹ phần đông sinh viên tốt nghiệp cũng chưa được như thế. Nhưng mình nghĩ nếu chỉ có 10 em trong số 1,000 sinh viên được cơ hội học hỏi và nhìn thấy những điều này, mình cũng lấy làm hảnh diện lắm rồi.

Woa, what a long post! Mình phải dừng đây. Chia sẽ với anh em mấy suy nghĩ. Hy vọng một ngày sẽ biến nó thành sự thật ... Daydreamer!

Cheers,

Anh-Hoa

Gửi bởi: thanhlong Apr 25 2007, 10:55 PM

ý nghĩ vĩ đại đấy Hoa, sẽ làm được nhiều điều cho trẻ m trên trái đất này

Nhưng mình nghĩ nếu mình mơ, mình sẽ không mơ như thế. Mình không mơ tất cả trẻ em trên Việt Nam có kiến thức như những cuốn sách đặt trong thư viện, những kiến thức về Việt nam, Châu Á và cả thế giới, bởi vì những tri thức đấy chỉ giúp các em mua vui trong lòng mà thôi. Hoa có thể thán phục Sơn về kiến thức về những đống đổ nát đấy nhưng đối với những đứa trẻ ở Đồng Bằng Sông Cửiu Long thì kiến thức về loải chuột và cách săn bắt chuột thú vị và đáng hoan nghênh hơn nhiều

Đấy chính là cái cần thiết và gần gũi với cuộc sống

Mình mơ về những ngôi trường mà trẻ em được dạy dỗ về lòng nhân ái hơn là trranh đua, về cách xử sự nhân bản hơn là kiến thức, về tính sáng tạo hơn là mối thông tin vĩ đại từ internet...có những thứ rất quan trọng, nưng không thể kiển tra và coh lên lớp bằng bài test

hà hà, phản biện chút chơi, nhưng không chỉ để chơi

Gửi bởi: Anh-Hoa Apr 25 2007, 11:39 PM

Very good points, Long!!!

I still remember reading a story that a man saw a kid walking on street with just a T-shirt on in the winter. He took off his coat and gave it to the kid. Later he saw the kid on the street again carrying the coat on the shouder since the coat was so nice that the kid didn't want to use it. This tells me about the reality. But I don't think the man could bring the kid home and make sure the kid wouldn't get cold out there. Perhaps, giving the coat was one of the solutions he could think of at the moment. This might be silly, but at least he took some action. It could be worse if he just walked away.

I totally agree on this "Mình mơ về những ngôi trường mà trẻ em được dạy dỗ về lòng nhân ái hơn là trranh đua, về cách xử sự nhân bản hơn là kiến thức, về tính sáng tạo hơn là mối thông tin vĩ đại từ internet". These are so true. But how do you know that your training is effective. There must be some sort of measurement for it. Saying it out loud is not enough.

I think we need to aim high. I don't remember exactly the quote, but it says reaching the moon, if you fall, you fall off on the stars -- something like that. I had never dreamed of being where I am and doing what I have been doing in the last 5 years. I could be happy back home, marrying someone with two kids by now. Perhaps I would think that teaching a kid how to trap a mouse on a field was good enough. Why should I be here with all of these crazy dreams. If I can do all of these, anyone else can, too. Why not a kid in Vietnam learning about the world? Give them a chance and see how far they can go. I have no doubt that our future generations will be much better than us.

hehehe... I like this kind of discussion, Long. Very stimulating! Keep it up, buddy.

Gửi bởi: thanhlong Apr 28 2007, 10:42 PM

uh, nhưng mà chỉ là mơ, giấc mơ hướng về những điều mà tự mỗi người đều có, theo cách của mình, theo những cảm xúc của mình, theo những gì mà mình đã cảm nhận ( từ xã hội mà mình đang sống). Mỗi giấc mơ là khác nhau nhưh hết thảy đều là điều tốt, không có gì phải bàn cãi. Mơ những giấc mơ đó để sau này làm được gì đó, đương nhiên là điều tốt. Nhưng điều tốt hơn mà chính chúng ta có được đó chính là cảm giác ngọt ngào ( như trong mơ) và mối hy vọng ấp ủ thực hiện những điều tốt đẹp trong những giấc mơ đó

Thế thì tại sao lại không mơ?

Thế nhé

Gửi bởi: TRUONGVANTUY2004 Jun 7 2007, 08:36 PM

Hi all!
Mình mơ ước một ngày gần nhất chúng ta được họp mặt
đông đủ nhất với những câu chuyện về cuộc đời của mỗi người
từ ngày rời xa khung trời Đại học đến giờ. Nhiều lúc nhớ thầy cô, bạn bè,
trường học kinh khủng...

Gửi bởi: Doantrang Jun 8 2007, 12:09 AM

QUOTE(Chú Thích)(TRUONGVANTUY2004 @ Jun 7 2007, 08:36 AM)
Hi all!
Mình mơ ước một ngày gần nhất chúng ta được họp mặt
đông đủ nhất với những câu chuyện về cuộc đời của mỗi người
từ ngày rời xa khung trời Đại học đến giờ. Nhiều lúc nhớ thầy cô, bạn bè,
trường học kinh khủng...

*

Đây cũng là giấc mơ của rất nhiều người đó Tuy!

Gửi bởi: Anh-Hoa Jun 18 2007, 08:32 PM

Yeah, it is official. Son just got his schedule for next year. He is off for 2 weeks by the end of Jan, 2008. We'll be in Vietnam for Tet. God, this is so exciting!

Let's plan something...

More later,

Anh-Hoa

Gửi bởi: Tuan Jun 19 2007, 12:13 AM

Yeah Welcome Vietnam !

Gửi bởi: thanhlong Jun 19 2007, 03:38 PM

Ừa mình đây phá mồi là hay lắm :-) Chắc chắn là sẽ gặp anh chị em nhiều rồi.

Mình vẫn chưa biết chắc ở đâu bao lâu. Đang cố gắng hạn chế công việc lần này, Long ơi. Về tới Sài gòn sẽ gọi cậu ngay.

More later,

Anh-Hoa

Gửi bởi: Anh-Hoa Jun 21 2007, 09:26 AM

sorrie Long oi, không biết răng mình xóa mất bài của cậu rồi.

sad.gif

Gửi bởi: thanhlong Jun 21 2007, 08:30 PM

Không răng mô, mod mà lớ quớ tay chân xóa bài là chuyện bình thường thôi, lần sau nhớ đeo gương vô hí, hề hề

rứa hí

Gửi bởi: Anh-Hoa Nov 6 2007, 07:35 PM

I just read this post again. Why did I drop it? We were having such a wonderful conversation. I can always stay up all night to keep up with a conversion if it is stimulating and fun smile.gif So here I am again...

I've watched a few movies lately: Beyond borders, A mighty heart, and Lust- caution. They are very good. After "Beyond borders", I decided to return all brand-name clothes that I had just bought. I have a very bad habit of going shopping if I get stressed out smile.gif Thousands of people in the world don't have enough food to eat, or are dying of diseases that don't seem to exist anymore, or worst for no reason at all during wars. "Beyond borders" is the movie that changed Angie Jolie's life, and it sends such a powerful message. Highly recommended! See it and feel how lucky we are to be where we are now. The story of "Lust -caution" has nothing special but it is a well-done movie. "A mighty heart" makes me question human nature: how people can be so brutal to others. There are always reasons or excuses to justify what one can do, but no matter what there is no reason to hurt other people - I truly believe.

Ok, what else? I've been falling asleep at Brookline public library these days. Working full-time on thesis drives me nut... I'm sort of losing my motivation to work on VietHope stuffs. But I am still doing it. I've hardly seen Son since he's been working 80 or 90 hours per week. Oh, I haven't called home for more than a month now. I'll be in California in 10 days, and then fly to D.C soon. Lots of traveling coming up. Can't believe it's almost the end of the year. Next thing we know we are in our 60s... Well, I'd better get back to work... Just being really random here smile.gif

Hope everybody is doing well.

Take care,

Anh-Hoa

Gửi bởi: nptruongson Nov 24 2007, 01:56 AM

Trịnh Công Sơn
Những Bài Thơ Không Tựa

Đường xa mỏng mộng vô thường
Trái tim chợt tỉnh tôi nhường nhịn tôi
Montreal 1992

Đưa em một nửa lên đường
Nửa kia còn lại nỗi buồn quẩn quanh
Mùa Xuân phố bội bạc tình
Bước chân phiền não một mình ta hay
Montreal 21 Avril,1992

Em đi tuyết đổ
Bàng hoàng tuyết rơi
Mùa xuân tuyết khổ
Lá cỏ ngậm ngùi
Em đi nho nhỏ
Giữa mùa tuyết bay
Ta đi vô độ
Giữa mùa tuyết say
Tim ta vò võ
Tuyết trở mặt rồi
Mùa xuân năm ấy
Mùa xuân năm này
Hồn ta bỏ ngỏ
Ai nào ai hay
Montreal 11.4.1992

Chỗ em ngồi ngày xưa còn ấm lắm
Anh gối lên và ngủ một giấc dài
Em có hiểu đời cho em là mộng
Để anh về cứ tưởng một là hai
Montreal 1992

Ở đây nếu ở trăm năm
Xa em tôi có hằng trăm nỗi buồn
Ở đây nếu ở đây luôn
Xa em tôi sẽ hồn nhiên ngậm ngùi
Chiều 22 Avril 1992 ở Montreal với bạn

Nắng trở, mưa trở, trời trở tuyết
Ngày ấy xa rồi em đi đâu
Đi đâu về đâu em hời hỡi
Ơi hởi em là giọt tuyết đau
Giọt tuyết đau ơi hỡi em là mộng
Là mộng bây giờ cho mãi sau
Giọt tuyết mai sau em là khói
Là khói nhưng là là mãi mãi
Em là khói ấy mà chưa phải
Một đốm nhang đèn thức đêm sâu
Montreal 11 Avril 1999

Mặc đời ô trược vừa qua
Tấm thân nhỏ nhặt người la mắng người
Buồn phiền vỡ mộng đường dài
Ta xin một góc ta ngồi với ta
Montreal 1992

Gửi bởi: nptruongson Nov 30 2007, 11:42 PM

TÌNH CÔ GÁI BẮC, Nguyễn Tất Nhiên

Ta trở về thương lại nhánh sông xưa.

Thương lại bóng hình người năm năm trước

Em nhớ giữ tính tình con gái Bắc

Nhớ điêu ngoa nhưng giả bộ ngoan hiền

Nhớ khiêm nhường nhưng thầm ý khoe khoang

Nhớ duyên dáng ngây thơ mà xảo quyệt.

Ta cũng nhớ dặn dò lòng nên tha thiết

Nên giận hờn tin tưởng chuyện vu vơ.

Nên yêu thương bằng khuôn mặt khờ khờ.

Nên hờ hững để đợi giờ thua thiệt.

Ta được tin em vừa thi rớt luật.

Môi trâm anh tàn héo nụ xa vời

Mắt công nương thầm khép mộng chân trời

Xin tội nghiệp một lần em thất vọng.

Dù sự thật cũng đáng đời em lắm.

Rớt đi Duyên! Rớt để thương nguời.

Ta thằng ôm hận tú tài đôi

Không biết tìm ai mà kể lể.

Chim lớn rồi thôi đành cam nuốt lệ..

Ngày ta buồn thần thánh cũng thôi linh.

Nếu vì em mà ta phải điên tình.

Cơn giận dữ đã tận cùng mê muội.

Thì đừng tuyệt vọng Duyên ơi! Thiên tài yếu đuối.

Tay tre khô mối mọt ăn luồn
Dễ gãy giòn miếng rụn tả tơi xương.

Khi tàn bạo siết cổ người yêu dấu.
Em chẳng bao giờ rung động cũ

Ta năm năm nghiệt ngã rời tình đầu.
Nên trở về như một con sâu

Lê chân mỏng qua những tàn cây rậm
Nuôi hy vọng qua những gày mưa nắng lậm

Lá xanh em chưa dấu lở loang nào
Để ta còn thi sĩ nhất lòai sâu

Nhìn lá non tiếc thèm đâu dám cắn
Nếu vì em mà thiên tài chán sống

Thì cũng vì em ta ngại bước xa đời.
Hôn rách mặt mà sao còn nghi ngại.

Nhớ điên đầu sao cứ sợ ly tan.
Mỗi lòng người một lý lẽ bất an

Mỗi cái chết có một hình thức khác

Mỗi đắm đuối có một mầm gian ác.

Mỗi đời tình có một thú chia ly.

Chiều nắng âm thầm từ biệt lũ lá me.
Lá me nhỏ như nụ cười hai đứa nhỏ.

Tình cũng khó theo thời cơm áo khó.
Ta dìu nhau đi dưới bóng nợ nần.

Em bắt đầu ân hận phải không em ?
Khi lỡ nói thương anh một thằng quanh năm túng thiếu.

Có ân hận cũng đành ráng chịu.
Cứ coi như cảnh ngộ đã lâu ngày.

Như địa cầu không thể ngược vòng quay.



Cũng như Chúa, Phật cũng lao đao trước ngày lên ngôi Phật Chúa.




Tình cũng khó theo thời cơm áo khó.
Nên mới yêu nhau mà cư xử rất vợ chồng.

Rất thật tình khi chọn quán bình dân.
Và nói thẳng anh chọn café đen bởi thiếu tiền café đá.

Mỗi cuộc sống phải mua bằng nhục nhã.
Cũng như mỗi mặt trời phải trả giá một hòang hôn.

Đêm không còn gì tăm tối hơn.
Mặt mũi ta đẫm buồn tứ tạt.

Khăn tăm tối trên đầu em quấn nốt.
Quấn cho mau, quấn dại, quấn cuồng điên.

Giờ sau cùng em gặp quỷ Sa Tăng.

Bởi hạnh phúc mơ hồ như thượng đế.

Nếu cuộc đời chúng ta chọn nhau làm dấu chấm.

Thì dưới mỗi câu văn đâu chấm được hai lần.

Gửi bởi: TRUONGVANTUY2004 Dec 2 2007, 09:30 PM

Tình cũng khó theo thời cơm áo khó.

Ta dìu nhau đi dưới bóng nợ nần.
----------------------------------------
Mình thích hai câu này lắm.

Gửi bởi: Anh-Hoa Dec 3 2007, 11:50 PM

These are my favorite ones, too.

Sản xuất bởi Invision Power Board (http://www.invisionboard.com)
© Invision Power Services (http://www.invisionpower.com)